GHI NHANH
HỘI NGỘ ĐẦU NĂM
Sáng mồng 7 tết (Chủ nhật 29/1/12) theo lệnh của bác Cả ,một số thành phần “có máu mặt”của Làng 12A3 đã tề tựu về Caffe Kayla đường Nguyễn Văn Linh để dự buổi nghị sự đầu năm. Ngoài vợ chồng bác Cả, có nhà chị Bán Xôi Mây Xanh, lý phó Diệu Minh, lão Quản gia Tư Mắt Kiếng,anh chàng Mõ Cục Xương, vợ chồng Thọ-Pierre và lão Lý cùng hai người cháu của Chị Mây. Có đánh động anh chàng nhà thơ câu một Baga, Thu Sương và cả Xuân Thảo nhưng các vị ấy chắc vì lý do “kỹ thịt” bị trục trặc nên không đến được.
Khi mọi người đã yên vị và tiến hành điểm danh quân số,tui lại thấy anh Mõ rút điện thoại ra gọi cho ai đó rằng:
- Trình thí chủ! Chẳng hay thí chủ ở đâu và đang làm gì đó?
Và phía bên kia đầu dây đáp lại là đang ở chùa nào đó trong thành phố, anh Mõ lại tiếp:
- Mô Phật! Bần đạo đang ở chùa Cây-la, à mà thôi xin hãy tha cho chúng sinh một bữa đi chứ ai suốt từ hôm mồng một tết tới chừ mà không nghỉ lấy một ngày thì chúng sinh nào chịu nỗi! Cả hội cười như pháo tết vì họ đã nhận ra thí chủ ấy là ai rùi.
Bác cả gái thiệt là chu đáo,bác chuẩn bị cả bánh mì ăn sáng,hạt dưa, hạt hướng dương tẩm nước dừa và hạt hạnh nhân để anh em tí tách cho zui. Nhưng… hình như sự chu đáo của bác đã làm cho nhà hàng Kayla hơi buồn vì bị thất thu. Việc đầu tiên là bác Cả đưa cái chưng bó bột lên khoe với mọi người làm cho Lý phó chưng hững chẳng hiểu mô tê chi cả, anh chàng Mõ vội giải thích:
- Có chi mô!ai biểu YAMAHA chi? Zà rùi mà còn ham đua tốc độ nên mới ra như rứa đó chớ? Núa chung là tự té do... phanh thắng gấp để tránh xe ô tô vượt ẩu.
Đúng là anh Mõ hơi quá quắt, nhưng túm lại là trong cái rủi có cái may, may là bác Cả chỉ bị phần mềm và xây xát nhẹ, thiệt hú hồn! Đã thế mà bác Cả còn đùa được mới chết chớ:
- Mấy người thấy có ai lạ đời như tui hông? Đi xuống phố mùa xuân mà chỉ mang có một chiếc dép chơi như ri… là không đụng hàng… hà hà hà…
Trong buổi gặp mặt đầu năm nầy, nhìn chung là bà con dân làng mình tất thảy đều bình an, vui vẻ và vui hơn nữa là Thọ Phan cùng Pierre đã về kịp trong mấy ngày còn mùng của tết con rồng nầy, riêng chàng rễ Pierre của lớp trông càng phẻ ra và đẹp giai hơn độ nào. Còn Thọ Phan thì hỏi thăm đến mọi người tết năm nay có gì mới và vui không thì lão Lý lắc đầu nguầy nguậy và hỏi lại thì Thọ Phan bảo rằng:
- Năm ni phải nói là có một cái mới mà không biết mọi người có thấy không, đó là giá cả sinh hoạt tăng gấp ba lần so với năm ngoái.
Vừa nói Thọ ta vừa chìa cái hóa đơn thanh toán tiền ăn sáng cho anh Mõ xem thì anh Mõ cũng lè lưỡi eo ui và cái nhà chị Bán Xôi cũng xác nhận minh họa thêm cho có phần sinh động.
- Đúng rùi còn dị chi nữa, chiều hôm qua nề, tui cùng mấy đứa bạn ăn bún chả cá mà chỉ có ba nhăm nghìn một tô chớ mấy?
Tuy hơi chau mày một chút nhưng cả bác gái lẫn Lý phó cũng đều xuống giọng rề một câu như để an ủi :
- Thôi thôi, tết nhứt mà! Vấn đề quan trọng là ra tết rồi giá cả có về lại vị trí bình thường không, hay là cứ cái đà nớ mà phóng lên thì có nước mà chịu thôi chớ biết mần răng…! Có lẽ đó là cái đặc biệt nhất ở nước mình chăng cứ mỗi khi tết đến xuân về.
Cuộc gặp mặt đầu năm tuy đơn sơ giản dị nhưng rất ấm cúng, trước khi aurevoir, anh chàng rễ Pierre nói với vợ rằng cho anh ta được mời mọi người một bữa caffe cho vui. Mọi người đều đồng thanh cám ơn chàng rễ đáng yêu nầy của lớp và hẹn sẽ gặp lại nhau trong một ngày ấm áp của mùa xuân.
29/01/2012
TÊ KA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét