Sáng nay, hơn tám giờ, Mây tui vội vội vàng vàng diện bộ đồ thiệt... đẹp đến số 417 Ông Ích Khiêm để lê la cùng các bạn. Cũng khá lâu rồi tui không gặp họ. Hễ mỗi lần nhắc hai chữ lê la là tui lại nhớ “thời oanh liệt dạo nào”! Cái thờ mà lê miết không biết... chán. Náo nức là vậy nhưng khi đến nơi tui hơi sững sờ vì, tuy quán cà… phé lúc đó cũng khá đông khách nhưng toàn là người mô mô! May mắn có bác Lý. Bác nói có Xuân Thảo nhưng hắn có việc gì đó phải về, sẽ trở lại sau. Thế là chỉ có tui và bác lý. Tui tự an ủi, thôi thì cũng được “trà tam, rượu tứ…cà phé… nhị “. Tui tự sửa câu nói của người xưa cho hợp với … hoàn cảnh! Tui đang say sưa kể về … chiến du lịch cho lão lý nghe thì gã mõ bước vào. Sau đó là vc bác Cả và cuối cùng là vc Thọ. Chủ nhà thanh Hồng đến sau cùng. Chỉ có chừng đó người thôi. Hỏi thăm thì biết quản gia đang bận. Các bạn khác cũng thế. Tội nghiệp lão lý. Lão mua một mớ hộp bánh ướt. Mỗi người ăn một hộp mà vẫn còn dư mấy hộp! Mô phật! Ai nói lý trưởng cường hào nào? (Chắc chỉ có lý trưởng của làng Đông xá mà thui…) Lý trưởng của mình dễ thương thiệt. Hèn chi trong câu chuyện, mụ Thọ cứ luôn miệng xuýt xoa “tui thương ông Lý nhất”. Hi hi …
Lâu lâu gặp nhau, thôi thì đủ thứ chuyện trên đời. Câu chuyện còn đặc biệt rôm rả hơn với… chiến đi TQ của Vân và Thọ. Rồi thì đến chuyện ốm đau sinh lão của đời người... Chuyện nằm viện của ba bác Cả, chuyện vợ anh Nhược… làm cả bọn đăm chiêu tư lự… Cả chuyện biển đảo nữa chứ. Y như là mấy chính khách … sa lông không bằng. Sôi nổi lắm. Bỗng nhiên, bác Cả làm thay đổi không khí bằng một câu hỏi “Trên cơ thể con người thì cái gì là quý nhất?”.
Khổ thân tui, bác lại nhìn tui mà hỏi nữa chớ? Mây tui mau miệng trả lời (nhân chi sơ tính… láu táu là tui mà! ) “đó là bộ óc” . “Sai bét!” Bác Cả dõng dạc… tiên bố rằng đõ là cái lỗ …rốn! Cả bọn ngẩn ngơ chưa hiểu mô tê thì bác đem sách vở rồi viện cả … khoa học kỹ thuật ra chúng minh điều đúng ấy. Nghe cũng có lý. Các bác cứ ngẫm nghĩ mà xem. Vai trò của cái rốn từ lúc hài nhi còn nằm trong bụng mẹ…cho đến lúc mở mắt chào đời Rồi nơi chôn nhau cắt rốn…. Nhưng, thú vị nhất là, không hiểu sao từ chuyện cái rốn bác nhanh chóng chuyển sang… hai bầu sữa mẹ một cách vô cùng linh hoạt và… nhuần nhuyễn! Để rùi bác phán một câu xanh dờn (mà câu ni hơi khó nói. Nếu Mây tui nói ra thì đó là nói lại lời của bác Cả. Có gì đó thì các bác vui lòng đại xá cho em. Mà chắc chắn khi nghe câu ni thì cánh mày râu các bác khoái nhất. Nhưng Mây tui nhắc nhở các bác giai, không nên lạm dụng làm theo câu nói của bác Cả nghe. Chết như chơi)! Đó là, bác giải thích rõ và rất chi là … khoa học vì sao mà đàn ông hay thích nhìn vào… hai bình sữa mẹ! Vì họ luôn sống trong ký ức một thời thơ dại và luôn muốn tìm về … kỷ niệm ấy của ngày xưa. Bác cũng nhân tiện nói luôn: “vậy thì từ nay, các ông có quyền nhìn…thoải mái hai bình sữa của… bất kỳ người phụ nữ nào mình gặp!” Đó không phải là điều sống sượng mà chỉ là trở về … kỷ niệm xưa mà thui, He he... Lý trưởng vỗ đùi đen đét, cười khoái trá : “không ngờ hôm nay bác Cả đưa ra một ý kiến vô cùng độc đáo, mở đường cho cánh mày râu có thể… tự tin, đường đương chính chính mà… chiêm ngưỡng hai bình… sữa mẹ”! Thật đáng ngưỡng mộ cho cái … cử chỉ ấy. Chẳng ai phàn nàn chi đâu! Híc!
Hơn mười giờ, vợ chồng Thọ ra về. Mõ cũng xin phép về. Chỉ còn vợ chồng bác Cả, lý trưởng, Hồng và tui. Rồi tui cũng ra về, sau khi để lại lời nhắn cho bác Lý và bác Cả : “Từ nay các bác cứ sống với... kỷ niệm ấu thơ thoải mái nghe…”. Bác Cả gái thận trọng nhắc thêm: “ Bà thì biết, tụi mình thì biết chớ người khác họ đâu có hiểu. Chớ dại!”. Ừ, thì tui nói rứa, còn linh hồn ai nấy giữ chớ. Tui về, không biết mấy bác ấy còn ngồi đến khi mô?
Khổ thân tui, bác lại nhìn tui mà hỏi nữa chớ? Mây tui mau miệng trả lời (nhân chi sơ tính… láu táu là tui mà! ) “đó là bộ óc” . “Sai bét!” Bác Cả dõng dạc… tiên bố rằng đõ là cái lỗ …rốn! Cả bọn ngẩn ngơ chưa hiểu mô tê thì bác đem sách vở rồi viện cả … khoa học kỹ thuật ra chúng minh điều đúng ấy. Nghe cũng có lý. Các bác cứ ngẫm nghĩ mà xem. Vai trò của cái rốn từ lúc hài nhi còn nằm trong bụng mẹ…cho đến lúc mở mắt chào đời Rồi nơi chôn nhau cắt rốn…. Nhưng, thú vị nhất là, không hiểu sao từ chuyện cái rốn bác nhanh chóng chuyển sang… hai bầu sữa mẹ một cách vô cùng linh hoạt và… nhuần nhuyễn! Để rùi bác phán một câu xanh dờn (mà câu ni hơi khó nói. Nếu Mây tui nói ra thì đó là nói lại lời của bác Cả. Có gì đó thì các bác vui lòng đại xá cho em. Mà chắc chắn khi nghe câu ni thì cánh mày râu các bác khoái nhất. Nhưng Mây tui nhắc nhở các bác giai, không nên lạm dụng làm theo câu nói của bác Cả nghe. Chết như chơi)! Đó là, bác giải thích rõ và rất chi là … khoa học vì sao mà đàn ông hay thích nhìn vào… hai bình sữa mẹ! Vì họ luôn sống trong ký ức một thời thơ dại và luôn muốn tìm về … kỷ niệm ấy của ngày xưa. Bác cũng nhân tiện nói luôn: “vậy thì từ nay, các ông có quyền nhìn…thoải mái hai bình sữa của… bất kỳ người phụ nữ nào mình gặp!” Đó không phải là điều sống sượng mà chỉ là trở về … kỷ niệm xưa mà thui, He he... Lý trưởng vỗ đùi đen đét, cười khoái trá : “không ngờ hôm nay bác Cả đưa ra một ý kiến vô cùng độc đáo, mở đường cho cánh mày râu có thể… tự tin, đường đương chính chính mà… chiêm ngưỡng hai bình… sữa mẹ”! Thật đáng ngưỡng mộ cho cái … cử chỉ ấy. Chẳng ai phàn nàn chi đâu! Híc!
Hơn mười giờ, vợ chồng Thọ ra về. Mõ cũng xin phép về. Chỉ còn vợ chồng bác Cả, lý trưởng, Hồng và tui. Rồi tui cũng ra về, sau khi để lại lời nhắn cho bác Lý và bác Cả : “Từ nay các bác cứ sống với... kỷ niệm ấu thơ thoải mái nghe…”. Bác Cả gái thận trọng nhắc thêm: “ Bà thì biết, tụi mình thì biết chớ người khác họ đâu có hiểu. Chớ dại!”. Ừ, thì tui nói rứa, còn linh hồn ai nấy giữ chớ. Tui về, không biết mấy bác ấy còn ngồi đến khi mô?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét