Sợ
“Cái sợ là bản chất cố hữu của con người”
(Chí Phèo -Nam Cao)
Anh không em chưa thể là tận thế
Mới chỉ là tận số mà thôi
Ta không nhau mới đúng là tận thế
Không bên nào còn vương lại chút tình ai.
Nỗi cô đơn sẽ chết dần trên mỗi tàn phai
Vũ trụ bỗng buồn tênh khi loài người khuất bóng
Chờ tận thế để thắp lên niềm hy vọng
Dù có tận thế lâu rồi cũng xin còn mãi trong nhau.
Dù cho sự sống nầy không còn đến mai sau
Hay đã chuyển hóa thành một hình thái mới
Thì người ơi tôi vẫn chờ vẫn đợi
Làm hạt bụi phù du không lạc mất linh hồn.
Vốn dĩ loài người đã vò võ cô đơn
Trong cái hổn mang cõi vô cùng vô tận
Nỗi sợ nhất khi phải một mình cô độc
Trong cái thế giới vô hồn ngày tận thế tình em.
18/12/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét