Tặng các bạn trong ngày Tết Trồng cây 1976
trên cung đường Điện Ngọc
Con đường từ Đà Nẵng –Hội An
Mỗi lần đi qua ta lại bồi hồi nuối tiếc
Hai bên đường những hàng cây xanh biếc
Ba mươi cái tết qua rồi cây có nhận ra ta ?
Cây cứ mãi xanh mà chẳng thấy già
Vô tư hát một đời với gió
Bao lá vàng rơi nối đời cho nội cỏ
Chim hót bên trời như một khúc tình ca .
Tạm biệt con đường ta làm kẻ đi xa
Cây lớn lên trong tình yêu của đất
Ta cũng gửi tình yêu của ta nhờ cây nuôi nấng
Rồi dấn thân vào cười khóc với cuộc đời .
Để bây giờ ta về giữa chơi vơi
Cây nào ngày xưa em trồng còn nhớ ?
Cây ta trồng ở đâu mà cứ sao than thở
Cây bên cây mà người chẳng bên người !
Núi Ngũ Hành trong một sáng xuân tươi
Có một tình yêu vừa mới mĩm cười
Cây hoa tím hái tặng em ngày ấy
Chiếc vòng đá có còn hay đã hoá đá hồn ta ?
Qua bao năm bão táp phong ba
Có bao giờ em đi lại con đường xưa lối cũ ?
Có thấy hàng cây xoã che bóng rũ ?
Có nghe lòng mình thổn thức không em?
Đã qua rồi những giây phút êm đềm
Của một thời sách đèn, hoa đỏ
Em bây giờ phải gánh gồng gian khó
Lặng lẽ buồn như cây đợi gió chiều đông !
Bài hát năm xưa ta gửi chút nắng hồng
Em mang đi lên rừng sưởi ấm
Ta mang nắng lên đường ra trận
Ngày trở về nắng đã xế hoàng hôn !
Dẫu cuộc đời chẳng ai tính thiệt hơn
Mà chỉ biết chìu theo số phận?
Dẫu phải qua gian nan lận đận
Như chú học trò vừa qua hết mùa thi .
*
* *
Ta đã đi qua hơn một phần tư thế kỷ
Đã đi qua biết bao đêm mộng mị
Cây cứ mãi xanh dù muôn ngàn lá đổ
Tình vẫn cứ xanh dù có quặn thắt trong lòng.
Trương Công Ảnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét