Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012

Mừng tân gia

GHI NHANH
Pic.0695.jpg

"Gươm lạc giữa rừng hoa"
           Tân gia
         Theo lời rao truyền của anh Mõ, đúng giờ G, anh chị em trong lớp đã túc tắc đi tìm cái địa chỉ mà lão Quản Gia đã post lên bờ lốc Giao Mùa. Tui thấy lão Lý chạy vòng lên vòng xuống mấy lượt theo trục đường Trần Phước Thành rồi đứng thẩn thờ sau siêu thị Nhật Linh để chờ văn đợi, vì lão đã chạy ngang qua số nhà 12 rồi nhưng có thấy gì đâu? Suy đi ngẫm lại thì thấy lão Lý đúng là danh bất hư truyền: “Trột ăn số một”?
         Lão Lý đứng bên cạnh Nghĩa Trũng Khuê Trung lấy điện thoại ra gọi anh Mõ thì hắn ta cũng trả lời là đang ở nhà Xuân Thảo và cũng mù văn tịt! Lão Lý định gọi cho bác Cả vì bác là thổ địa ở đây mà, nhưng lại sợ bác đang giờ lên lớp nên lại chuyển qua gọi lão Quản Gia, thì mới được lão ấy dẫn đường theo sóng vệ tinh và cuối cùng thì mới tới đúng cái tân gia của cô chủ trại gà Mạnh Hoạch Thu Sương, mà là ở trong kiệt. Ui chu choa mẹ wơi! Đi wánh giặc mà các bác chỉ đường  theo cái kiểu  tọa độ như thế nầy thì có nước đem quân mà nướng cho đến người cuối cùng!
         Tân gia thì không lớn nhưng tấm lòng của gia chủ thì rất lớn, ngoài bà con xóm giềng ra thì 12A3 chúng ta cũng vừa tròn một mâm. Chỉ có nhà chị bán xôi là người chiếm kỷ lục quán quân về cái gọi là “Rề văn Rà” hơn cả bác Cả nhà ta. Gớm! Đã đi trễ rồi mà còn chảnh nữa chớ! Mới vừa bước vào nhà chưa kịp chào hỏi mọi người, khi nghe anh Mõ gọi: “Mụ bán xôi đã đến”, tức thì chị ta lên dây cót ngay:
  - Ê…ê…tui đã lên chức Pà rồi đó nghen, en núa cẩn thận đó!
             Lão Lý thấy có vẻ căng căng nên đấu dịu
           - Thôi… thôi... biết rồi, ngồi xuống đi! Chén đây, đũa đây, ly đây… làm việc đi cho ấm cái rọt. Núa hùa!
           Nghĩ cũng tội, chị ta ngoan ngoãn tuân lệnh, nhưng đâu được nữa hiệp thì lại lại xừng cồ lên khi nghe Diệu Liên nhắc : “Ăn đi Pà, làm như còn tơ lắm, lại điệu nữa chớ!”
          - Nề…nề…vì nhớ bạn nhớ bè nên tui mới cố gắng tới đó nghe, mà vấn đề quan trọng không phải là ăn mà Zui là chính!
           Anh Mõ bất đắc dĩ phải “Dĩ hòa vi quý”:
          - Ừ…ừ! Thôi được rùi, núa chung là cả hai…
           Chị bán xôi nghe anh Mõ giải trình có lý có tình  nên trở về công việc thì bất ngờ chị ta la toáng lên:
          - Đó đó thấy chưa? Ngoài xã hội,người ta bảo “Một mét vuông có bốn kẻ trộm”, còn ở đây, ngay trong cái bàn ni có đến:1 ,2, 3…
          Chị Lý phó ngơ ngác chưa hiểu mô tê răng rứa chi cả nên thật thà:
           - Là cái chuyện chi rựa?
          - Còn chuyện chi nữa! (Nhà chị bán xôi chu chéo lên). Mấy người cứ biểu tui làm việc đi mà đôi đũa của tui ai lấy mất rồi nề...
Cả bàn cười như pháo tết, hóa ra cái “cô nàng độc thân vui tánh” Xuân Huỳnh đã cầm nhầm cái đôi quai chèo của nhà chị bán xôi… Bên ngoài trời có lạnh nhưng trong nhà hình như không khí như ấm hẵn lên.
          Cái tết Con Mèo đang đến gần, anh bè bạn em có dịp gặp nhau để hàn huyên tâm sự thật không có gì bằng. Xin được chung vui cùng gia đình anh Cường và Thu Sương, chúc cho mọi người đón một cái tết yên vui và hạnh phúc.
                                                                                           22/01/2011
                                                                                              TÊ KA
 
Pic.0692.jpg

chỉ còn mấy trái quýt thôi
Pic.0691.jpg

Coi kìa không để dành miếng nào cả!
Pic.0689.jpg

Bà nhìn làm tui mất tự nhiên quá, có mấy trái quýt thôi mà!
Pic.0690.jpg

Thôi tui ngó lơ, không nhìn nữa đâu, cứ tự nhiên!

Pic.0694.jpg

Xuân Huỳnh ngó ri mà đễ bị hù, mới nói mà đã ngó lơ!
Pic.0693.jpg

Ai ngó lơ thì ngó, tui chộp được quả tang rùi, nhìn đây nì!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét