Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2012

Con thuyền ký ức


           
             Ngày xưa đó, thuyền đậu giăng đầy bến
            Sóng vỗ bờ, đàn thuyền nhỏ lao xao
            Ngoài xa hơn là những thuyền lưới nặng,
            Nằm phơi mình, mặc mưa nắng, sóng xô.
                        Cánh buồm đêm, xa xôi trong ký ức,
                        Thuở Cố tôi vá lưới dưới mái tranh.
                        Gió từ biển, chiều , đưa thuyền qua bến.
                        Buồm ép nghiêng nên phải có người ganh.
            Mùa yên ả, đàn thuyền nan nhỏ xíu,
            Một người ngồi quay chiếc dầm bơi.
            Xuôi dòng nước, ra câu đêm ngoài đá                 
            Đợi triều lên về lại xóm trên cầu.
                        Những đêm hè, rủ nhau ra thuyền ngủ.
                        Trời trong ngần, đầy những ánh sao băng.
                        Cơn gió mát, thuyền ru say giấc trẻ.
                        Chợt giật mình, chiếc thuyền rớ sáng đèn.
            Thuyền Bà tôi, đò ngang đưa đón khách,
            Ngày lại ngày, cắm sào đợi người qua.
            Đời lặng lẽ, ngược xuôi trên bến nước,
            Đông lại hè, năm tháng cũng phôi pha.
                        Con đò nhỏ đưa em tôi  vượt sóng,
                        Vội vã chèo cho kịp buổi chợ đông.
                        Tuổi thanh xuân, lội trên dòng khó nhọc,
                        Hiu hắt buồn, cơn mưa lạnh trên sông.
            Theo tàu cá, tôi ra ngoài biển rộng,
            Bao đêm trường lầm lủi giữa trùng khơi.
            Sóng biển trào với cuồng phong dữ dội,
            Thấm đẫm thêm vị mặn chát cuộc đời.
                        Những con thuyền, cùng bao người năm cũ.
                        Những buồn vui, cảnh nghèo thiếu ngày xưa.
                        Bà tôi đã chèo đưa tôi đi học.
                        Nay về đâu trong xa thẳm mịt mù?
        Đức Lang
     Tháng 5- 2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét