Trời đất mang mang
Ai người tri kỷ...
Lại đây cùng ta
Chung cạn một hồ trường!
Nguyễn Bá Trác
Đêm nay hội cùng bạn , cùng gió trăng mây.
Gõ nhịp phách, ca tràn ra trời đất,
Cạn hồ trường, bạt mạng kiếp đa mang.
Thân nam nhi, trai trẻ chẳng ra gì(?)
Đầu bạc trắng! Ham chi mà mưu với sự.
Quẳng qua bên, gánh càn khôn trĩu nặng.
(Than chi nữa ! sự đời chẳng chìu ta ?)
Cạn đi bạn,
cạn hồ trường , thỏa nhớ thương.
Bạn bằng trương, trăm đứa đồng khóa , đồng môn
Đứa nào còn ,
đứa nào ra thiên cổ ?
Hồ trường này , phần mấy đứa đã đi xa .
Còn Chén nước ,
mấy chị ơi! tụi này chẳng dám quên
(thay nén nhang, )
Mau mau về , mà cùng nhau vui thú .
Còn Hồ trường này, còn tụi tui đây.
Tụi tui đây:
Cũng có đứa đi Nam, đi Bắc
Cũng có đứa lên Đoài, xuống bể
Cũng có đứa Hồ thỉ tang bồng, ngang dọc bốn biển năm châu
Đem Đông phong góp ầm ầm sóng vỗ cuộc vui vầy
Một hồ trường các bạn ta ơi!
ta uống đi! cho thỏa chí bấy lâu
Hôm nay tụ , mai tán:
chuyện bình thường như cơm bữa
Chí làm trai !
hà cớ chi ! chôn mình trong danh lợi
Các bạn ở trên trời, thấy có vui không?
Hay lại về ngồi đây cho đông đủ.
Cạn hồ trường, hồ dễ gì có nhân duyên!
Nguyễn Hoàng Minh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét