Tâm sự cùng Bờ lốc
Có người bảo “mi thơ văn ướt át
Sao chẳng có bài trong bờ lốc rứa he ?
Hay chẳng có chút tình chi với lớp
Mười hai a ba vừa mới tìm về ”
Thật các bạn nhiều khi tui thấy dị
Uống vài li lại cứ thích đọc thơ
Mà rốt cuộc chẳng có bài mô hết
Kí ức học trò…dạo ấy lơ mơ
Thuở cậu bé nhà quê vừa lên tỉnh
Học thì xoàng chơi cũng chẳng bằng ai
Tính nhút nhát nên bạn toàn con gái
Thủy, Kim Liên, Kim Hồng đều chị hai
Mấy cô ả hay nhè tui ăn hiếp
Xe đạp ơi! có còn nhớ một thời…
Mười bảy tuổi dại khờ như con nít
Chừ dễ chi những ngày tháng rong chơi !
Ba ba năm cảm ơn người trong cuộc
Vác tù và inh ỏi gọi tò te
Ai bận mấy cũng gắng về cho được
Từng sợi nan đan lại tấm tình che
Từ bè bạn của một thời ngà ngọc
Hóa tình thâm chung bước buổi hoàng hôn
Tui tự trách tại sao mình chậm quá
Thiếu chăm lo miền đất của tâm hồn
Tháng 8 -2009
NGÀN THƯƠNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét