Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2012

Về trong quá khứ



          Tư Cận có hẹn với anh em trong lớp qua lời nhắn trên điện thoại là chiều nay (16-8-2009) về Chiêu Anh gặp nhau có việc gì có vẻ quan trọng lắm. Và Cục Xương không quên “nghề nghiệp chuyên môn” của mình là vác mõ đi rao khắp bàn dân thiên hạ và thật tuyệt vời đã có 80% quân số có mặt.
         Chẳng cần discoure văn hoa gì sấc, Tư Cận nói lí do mời anh em về họp mặt là để hâm nóng tình bạn, cùng nhau giữ ngọn lửa hồng của lớp vừa mới nhen, đồng thời báo tin cho các bạn mừng là đã tìm được bạn Nguyễn Thị Ấn ở SàiGòn. Nghe tin ai nấy cũng vui mừng và gọi điện hỏi thăm và chắc rằng Ấn ở trong ấy cũng rất vui và xúc động lắm.
         Như vậy chúng ta thấy rằng qua ngày họp lớp sau 33 năm vào ngày 28-6-2009, bạn Minh Hà đã tìm gặp được bạn Lê Thị Phượng ở Thọ Quang Sơn Trà Đà Nẵng, Phượng lại cung cấp thông tin về bạn Nguyễn Thị Ấn, và anh em chúng ta qua một quá trình đã tìm gặp được bạn Ấn ở SàiGòn, nối tiếp qua bạn Ấn, chúng ta được biết thông tin về bạn Trần Thị Thanh Hà, hình như Thanh Hà đang làm ăn sinh sống tại Long Khánh. Liên tiếp chúng ta có nhiều tin vui bởi vì anh chị em chúng ta đều khao khát “TÌM NHAU” cho dù tìm đến bạc đầu chỉ trừ ai đó thờ ơ và muốn quên đi quá khứ!
          Câu chuyện đã vui và hấp dẫn thì Hoàng Minh cũng từ Tam Kỳ “băng bộ” ra,  làm cho không khí ở Chiêu Anh càng nóng thêm lên khi bạn ấy tường thuật lại quá trình đi tìm bạn Ấn ở Tiên Phước, rồi vào Núi Thành thì mất dấu. Tưởng như vậy là bỏ cuộc nhưng lại gặp nhân duyên khi tình cờ uống caffe rồi  “ngồi lê đôi mách” thì có người quen biết cho địa chỉ và số điện thoại của Ấn ở Sài Gòn làm anh chàng mừng quýnh. Thế là anh ta gọi ngay cho Ấn nhưng không liên lạc được. Tức mình anh chàng Pha Lũy gọi đến bưu điện hỏi thăm thì các cô nhân viên bưu điện bảo sai số. Quen cái tính “bằm to kho mặn” anh ta lại vặn lại các cô rằng:
         - Rứa thì các cô cho tui biết tui sai con số nào? Ui cha mạ ơi! Đến Thượng đế có khi cũng chẳng biết được anh ta sai con số nào? Các cô đành “bó tay chấm cơm” với anh chàng Pha Lũy! ngó đi ngó lại thấy không được xơ múi chi rồi anh ta học tập Lợi Cục Xương …… “LẪY”:
          - Thôi! mấy cô không giúp thì để tui MÒ zậy! mà có biết đường mô đâu mà mò? Thương tình mấy cô nhảy zô MÒ giúp mà nghe đâu mất cả buổi anh ta mới MÒ ra được số điện thoại của Ấn. Úi zời! làm cho mọi người hồi hộp lắng nghe, đến đoạn anh ta cùng mấy cô nhân viên bưu điện MÒ ra được rồi thì hình như Chiêu Anh như muốn nổ tung. Khiếp! Đúng là “cháu rễ Thủ Thiệm” có khác?
            Chưa đâu! Sau khi anh ta nhận thưởng một cốc bia của Làng thì anh ta thỏ thẻ:     
           - Trong cái zụ nầy thì tui không dám đòi hỏi chi, chỉ xin Hội Đồng Làng thanh toán tiền cước điện thoại chứ không zề nhà zợ tui hắn “Dộng Đi” thì chắc tui phế đời!
          Nghe vậy chị thủ quỷ kiêm kế toán  của Làng lên tiếng:
           - Ông đưa hết hóa đưng chứng từ đây, mà phải hóa đơn đỏ nghe! mà phải có chữ ký của Hội Đồng Làng và của Lý trưởng ZIỆT CHI  mới được, nhưng phải đợi bán đấu giá mấy đôi guốc  và mấy đôi sanđan cũ mới có tiền chi đó. Mọi người lại được một phen cười hả hê sung sướng.
           Câu chuyện đang hấp dẫn thì Cục Xương chen ngang làm cụt hứng:
          - Chớ mấy ông mấy bà đã đọc lá đơn tự thú của Ấn chưa? Có một số bạn nhìn nhau ngơ ngác và lắc đầu không hay biết gì. Cục Xương bức bối:
           - Rứa là mấy ông mấy bà không lên mạng và vào blog của lớp rồi. Tiếc thật! Câu chuyện nầy như là “Võ Lâm Truyền Kỳ” của 12A3 đó pha một chút màu sắc của Kiếm Kiệp Kim Dung và lại vừa mang tính chất hình sự của thế kỷ 2, nhưng nói chung là vô cùng cảm động!
           Mọi người đều mong đợi tin tức từ Miền Nam về chuyên án “Bông Hồng Vàng” nhưng chờ mãi vì anh chàng “Bốn Mắt”ngày mai mới vào nơi làm việc và có lẽ sớm nhất thì đến trưa mai chúng ta mới biết được. Trong khi cuộc vui đang tiếp tục thì các bạn trong Hội Đồng Làng đi làm nhiệm vụ của lớp giao phó.
           Cuộc vui kết thúc thì một số bạn Hùng Hạnh, Diệu Minh, ThanhVân, Xuân Thảo và lý trưởng đưa bạn Phượng về kết hợp thăm gia đình bạn làm mẹ bạn Phượng vô cùng xúc động. Trên đường đi thì Anh Tài từ Sài gòn điện về báo tin là anh đã gọi điện liên lạc với Ấn nhưng Ấn bận công chuyện để máy ở nhà và các con của Ấn trả lời thay mẹ rằng: Mẹ Ấn và các cháu đã đọc hết quyển đặc san của lớp 12A3 gửi tặng và kể cả các cháu đều rất cảm động về món quà tình nghĩa nầy. Cháu rất cảm ơn các cô các chú của lớp 12A3 của mẹ cháu. Sau đó anh Tài nói về thông tin của Trần Thị Thanh Hà, đồng thời đề nghị cung cấp thêm thông tin.
          Các bạn 12A3 thân mến !
           Hoàng Minh thì chỉ học với lớp chúng ta chưa đầy 2 tháng, tên các bạn trong lớp còn chưa thuộc và chưa nhớ hết từng khuôn mặt mỗi người.
          Anh Tài, một người anh ở phương xa, không học cùng trường cùng lớp với chúng ta và lại học trước chúng ta đến hai lớp, nhưng vì yêu mến lớp chúng ta và anh tình nguyện làm một thành viên của lớp.
            Các anh đã cùng với tập thể lớp làm nên những điều kỳ diệu tuyệt vời, đã làm cho tái tim của chúng tôi thổn thức. Chính các anh là những người khơi ngọn lửa hồng tình bạn rực sáng lên và soi sáng vào mỗi tâm hồn chúng tôi hôm nay.
             Đêm đã khuya rồi, chắc giờ nầy các bạn đã chìm vào giấc ngủ êm đềm nhưng sao tôi cứ thao thức mãi. Quá khứ với tôi sao cứ mãi nặng lòng!            
            Đêm 16-08-2009
                    TÊ KA

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét