Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012

Sông ơi



Ngày bé thơ cha dẫn ra sông Hàn hóng gió
Gió mát rượi nuôi em lớn từng ngày
Con nước dập dìu vỗ về trái tim em thơ dại
Ngọn núi Sơn Trà sừng sững chở che em

Rồi ngày mới lớn nước sông cho ngàn yêu dấu
Nắng, mưa đi về hai mùa xanh thẳm
Có phải ở đó tình yêu đầu đời bén rễ
Ngạt ngào, e ấp áo trắng tinh khôi?

Dữ dội cuồng nhiệt đổ ra biển
Những ngày em cùng các anh em xuống đường đấu tranh
"Đêm không ngủ" hãy "Dậy mà đi"
Sông cũng cùng em thao thức
Con nước chuyển mình lo lắng bồi hồi hát:
"Rừng núi dang tay nối lại biển xa
Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà..."
                  
Bây chừ tóc đã muối tiêu
Sự đời cay đắng sớm chiều đã qua
Ngày xưa, ngày ấy...bây giờ
Ơi sông! Sông vẫn lặng lờ chứng nhân
Biết chăng trong trái tim đau
Vẫn còn con nước ngọt ngào ru em?

       Nguyễn Nguyễn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét