Mẹ ơi!
Đã một thời con như thằng vô cảm.
Chẳng biết đau cùng mẹ nỗi đau .
Chẳng biết buồn khi mẹ luống bóng Tà dương.
Ngày Mẹ đi, con bơ vơ và vỡ nát.
Trễ tràng rồi! Một thời con mê dại!
Quỳ xuống đây, con sám hối ăn năn.
Dẩu muộn mằn cho lòng con thanh thản
Cầu xin Mẹ cảnh Tiên hạc nội mây ngàn.
Vãng sanh cực lạc cõi bình an.
Vu Lan 2553
HM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét