Hơn tháng trời ni không thấy lão Lý vác cái mặt về nhà, chẳng biết lão ta đi đâu, cái làng 12A3 cũng vắng lặng như tờ, đầu trên xóm dưới không một bóng người. Hình như chỉ có anh chàng Lãng Tử và Hoàng Minh có ghé lại sau khi cái nhà chị Thọ Phan than vắn thở dài về cái chiện “lồm boà ngụa” thời @ và được nhà chị Ốc sẻ chia đến tận cùng gan ruột. Lẽ nào động đất ở thủy điện Sông Tranh II làm ảnh hưởng đến cái làng 12A3 này ghê gớm đến vậy sao? Đã thế các “kiều dân” 12A3 ở Sè Ghềnh như Bông Hồng Vàng, Tâm Hề, Chi Lùn, thảo dân Thị Ấn và cả anh chàng Tài Nguyên ở tận bên Mỹ Châu cũng không biết như thế nào???!
Rồi mới chủ nhật hôm qua đây, Tư Mắt kiếng bắt gặp tại trận lão Lý đang chạy mánh ở người đường. Hèn chi lâu nay lão bỏ nhà bỏ làng đi mánh mung để tư túi, cái làng 12A3 bây giờ có còn gì để mà bòn rút nữa đâu, dân làng cũng đã cạch cái mặt của lão từ lâu rùi. Tư Mắt Kiếng vốn là một tay cờ đỏ có cựa của làng trước đây nên có thừa kinh nghiệm để tra vấn lão, cuối cùng lão Lý đành tự thú trước bình đông:
- Núa thiệt với Tư cờ đỏ chớ lâu ni vả quá, cứ bám riết cái làng 12A3 ni thì đói dài dài, hơn nữa vốn liếng lâu ni cũng cạn hết rùi còn mô nữa mà buôn với bán, vì rứa mà lý tui phải chạy mánh bên ngoài để kiếm chút đỉnh. Có chi thì Tư cờ đỏ nhẹ tay cho, và chiện ni chỉ hai đứa mình biết thôi, đừng đưa lên bờ lốc bờ liếc làm chi mà bàng dân thiên hạ biết thì xấu hổ lắm.
Nghe lão Lý xổ giọng trầm thì cũng cỏm động thiệt, nhưng cũng phải mạnh tay lên để cho lão ấy chừa bớt cái thói điêu ngoa. Tư Mắt Kiếng thôi không tra vấn lão nữa nhưng lại ra điều kiện:
-Tui sẽ không la lớn cái chiện ni mô, nhưng xin hỏi thiệt là lão chắc đã cạn vốn rùi hay sao? Cứ núa thiệt đi rùi tui tính.
Lão Lý gãi đầu gãi tai ra vẻ đau khổ:
-Thì cũng còn chút chút nhưng sợ đưa ra bà con họ cười cho.
Tư Mắt Kiếng động viên:
- Không reng mô, cứ đưa đây mình sẽ thêm gia vị zô là ổn mà.
Không biết lão Lý sẽ đưa cho Tư cờ đỏ cái món gì đây, xin bà con mình cứ chờ xem!
Khoảng 3 giờ chiều hôm đó, tui thấy anh chàng Mõ phóng xe máy chạy vù vù vội vàng xộc vào nhà lão Lý ôm theo một cái bọc nylon thiệt to. Tui đoán già đoán non: “Thôi đúng rùi!, anh Mõ và lão Lý đang làm ăn phe phẩy gì đây và bây giờ họ đang chia chát với nhau thì phải? Sau mấy câu chào hỏi cho phải phép, anh Mõ lôi trong cái bọc nylon ra một xấp phong bì đỏ chót và xáo xào một lúc rút ra 2 cái chìa trước mặt lão Lý.
-Thứ 7 tuần tới tui gã con lấy chồng, mời bác Lý cùng bác Baga đến nhà hàng... để chung vui với gia đình chúng tôi.
Nói xong, anh Mõ xếp phong bì vào túi định đi ngay thì lão Lý gọi gật lại cũng với cái giọng ra vẻ lãnh đạo
- Chớ chú mi mời khách có đông không?
- Kể cả hai họ khoảng trên dưới 1000 người....
Anh Mõ chưa nói hết câu thì lão Lý chặc lưỡi và khoát tay
- Chà... chà... Không được rùi, báo chí vừa mới đưa tin là đám cưới từ nay không được mời quá 300 người mà chú mi mời như rứa là vi phạm đó.
Anh Mõ vỗ vai lão Lý vừa cười vừa nói
- Bác Lý yên tâm đi, nếu thế thì em sẽ mời đám cưới theo ca mà!
- Là lo cho chú bị phạt nên lý tao mới nhắc thế, nghe hay không tùy chú mày.
Khi anh Mõ phóng xe đi rồi, tui lấy tay tự vả vào mồm mình mấy cái cho đáng cái tội suy diễn tầm bậy, hóa ra anh Mõ đi đưa thiệp mời đám cưới con gái nhớn chứ có phải mánh mung chia chác gì đâu? Đúng là oan thị... Mầu cho 2 lão!
Tưởng tượng ra cái không khí đầm ấm trong tiệc cưới của con gái anh Mõ khi sẽ có mặt đầy đủ dân làng 12A3 mình tui càng thấy zui...
01/10/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét