Gặp lại mình
(Thân tặng những “tình nhỏ làm sao quên” của 12A3 )
Hơn ba mươi năm ta gặp lại mình
Trong mắt ai vẫn nụ cười rất trẻ
Những vụng dại thời con trai có lẽ
Nên tầm tay vụt mất cánh chim trời
Thời gian ơi ! biết mấy đổi dời
Những khoảng trời và bến sông cách trở
Đời sấp ngửa dễ đâu lần gặp gỡ
Lại bất ngờ bên vách đá biển reo
Giữa muôn trùng biển hát khúc trong veo
Khi người nhắc tên trường quê ta dạy
Và bài thơ còn vụng về thuở ấy
Nghe bồi hồi sóng gọi những ngày xa…
Cánh thư lòng không kịp chuyến xe qua
Cửa vẫn đóng người đi không trở lại
Chỉ có bài thơ và tên người con gái
Vẫn trong lòng để nhớ buổi đầu tiên
Bao nhiêu năm rồi ai nhớ ai quên
Cám ơn biển rất trong ngày hôm ấy
Màu kí ức đâu dễ gì tìm thấy
Phút gặp người ta gặp lại chính ta
NGÀN THƯƠNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét