GHI NHANH
Hợp
Mới
khoảng 5 giờ sáng chủ nhật trời lại đổ mưa, tưởng đâu siêu bão Usagi
sẽ tiếp sức cho mưa to thêm nữa, nhưng chỉ khoảng 30’ sau thì mưa tạnh
và trời hững nắng. Thế là cuộc hẹn của lão Lý với bà con dân làng
12A3 vẫn diễn ra xuôi chèo mát mái tại quán caffe Lãng Tiêu. Đúng
hẹn, đã thấy Tư Mắt kiếng đến xí chỗ rồi, sau đó là anh Mõ, nhà
chị Bán Xôi và anh chàng Udumbara Hoàng Minh ở Kỳ Tam City, vợ chồng
bác Cả Lê là những người đến cuối cùng. Cuộc họp mặt chỉ có mấy
mống nhưng không phải vì vậy mà kém vui vì những anh chàng và cô
nàng tóc muối tiêu đã cùng nhau tạo nên niềm vui ấy.
Đầu
tiên là anh chàng Udumbara làm cho cô bé nhân viên phục vụ của quán
đến hết hồn với bộ mặt tỉnh weo anh ta hỏi xin việc làm vì bên
ngoài quán có treo bảng cần tuyển nhân viên: “Thưa bác, ở quán đây
không tuyển nhân viên nam (mà bác lại già wá ), chỉ tuyển nhân viên nữ
thôi!”. Rồi đến sự “soi mói” của bác Cả về cái chuyện sữa đường gì
đó của nhà chị Xôi làm chị ta đến nóng
trong người. Nhưng hổng sao ấy chỉ là những chuyện vui thường tình
mỗi khi dân làng 12A3 có dịp lê la. Qua trò chuyện mới biết thêm thông
tin về chuyện hiu của chị bán Xôi, lẽ ra theo đúng luật định thì tới
hết tháng 10 năm ni là chị ta hạ cánh an toàn, nhưng lại được kéo
dài cho đến hết năm học để thay cô bạn đồng nghiệp trong tổ nghỉ
sinh, ấy vậy mà bác Cả Lê phán liền một câu xanh zờn: “Đúng là đồ… đồ…
YAMAHA”. Nghĩ cũng oan cho nhà chị Xôi. Tưởng đâu chị ta sẽ nhảy đựng
lên khi nghe câu ấy, nhưng chị ta lại vô cùng vui vẻ và nói một cách
thật lòng: “Cứ mỗi lần nghĩ tới chuyện về hiu là em buồn thúi cả
ruột các bác ạ! Em hóc thầm
trong đêm suốt mấy năm ni, nhưng chừ nghĩ lại em hết buồn rồi, em thấy
đó là lẽ thường tình vì mình phải về để cho thế hệ sau họ tiếp
bước chớ.” Đúng! đúng quá đi chứ lị, chị Xôi tiến bộ ra rồi đó! Chị
chỉ buồn thôi chứ đâu có phải YÀ MÀ HAM đâu bác Cả nhảy?
Và
điều tuyệt vời nhất trong cuộc họp mặt nầy là làng ta được vinh dự
đón ngài Nhật kiều Cushi Taha ghé thăm nhân kỷ niệm 40 năm ngày thiết
lập quan hệ ngoại giao giữa nước ta và nước Nhật (21/9/1973-21/9/2013).
Trong buổi họp mặt, ngài nói thật nhiều đến văn hóa ẩm thực của
người Việt Nam, nhân thể ngài có đề cập đến vấn đề ăn chay ăn mặn
và rút ra kết luận rằng: “Chủ yếu là ở trong tâm, còn ăn chay như là
để nhắc nhở ta và cũng như để thay đổi khẩu vị mà thôi!”. Rất tiếc
trong cuộc họp mặt nầy không có nhà chị Thọ Phan để chị được tận
mắt chứng kiến ngài Cushi Taha nói tiếng Việt như người Việt làng ta
và đọc thơ cùng bình thơ của mấy lều thơ của làng ta đến không chê
vào đâu được. Trong cuộc giao lưu trò chuyện thân mật, ngài Cushi Taha
có tâm sự rằng không biết có cái nhà chị Thọ Phan nào đấy của làng
ta có vẻ hung hăng ưa gây sự quá làm ngài hơi e ngại. Ngài hẹn sẽ
tiếp tục đăng đàn để còm-măng chia sẻ cùng dân làng nếu như chị Thọ
Phan không còn gây nhũng nhiễu và hạ bớt nhiệt độ.
Nói
túm lợi là cuộc hợp mặt lần nầy tuy không được đông đủ như mong
muốn, song không vì thế mà kém vui. Mọi người ra về và hẹn nhau lần
sau sẽ được thưởng thức món Sakê trộn của nhà anh Mõ. Để cho chắc
ăn, làng giao nhiệm vụ cho vợ chồng bác Cả Lê trực tiếp đến nhà anh
Mõ để kiểm kê thực tế về số lượng quả cũng như đánh giá chất
lượng và báo cáo cho hội đồng làng vào cuộc họp mặt lần tới. Trong
khi đó, lão Lý thay mặt dân làng tiễn ngài Cushi Taha vào thành phố
Hội An để tham dự chương trình : “Hội An – ngày không khói xe”.
22/9/2013
TÊ
KA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét