Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Bội thực

Bội thực

          Lão Quản ơi là lão Quản!
          Thiệt lão ác hơn là bão số 8 đang chuẩn bị đổ bộ vào đất liền từ Quảng Trị –Bình Định nữa đó! Ai đời cái nhà chị bán Xôi ở cái làng 12A3 đã cố géng eng kiêng chỉ cơm gạo lức muối mè để tránh ba cái vụ máu nhiễm lộn mỡ celestrole, rùi đến cái chiện thấp khớp cao khớp hay huyết áp trồi lên tụt xuống chi đó. Rứa mà lão cứ liên tục dọn mâm lên Giao Mùa hết món nầy đến món khác thì thử hỏi có ma nào mà kiêng được cơ chứ, nói chi đến nhà chị Xôi? Ngay đến cái thằng tui khi đang viết mấy dòng nầy mà cũng không cầm được nước bọt, vì nó cứ cứ túa ra liên tục không kịp nuốt đây nề! Ui chu choa mạ wơi! Hình như tui nhớ không nhầm, hồi đầu tháng tám cho tới giờ lão Quản đã thếch bà con làng mình eng các món nào là: “Vịt kho chuối xanh; Lưỡi heo trộn chua ngọt; Gà cuộn xôi xoài; Thịt heo quay không cần tiền (ý lộn) không cần lò”. Rồi bước qua tháng chín, lão Quản đãi làng các món: “Cá basa chiên sốt me; Vịt nấu thơm và Gỏi gà hoa chuối”. Không biết tiếp theo lão sẽ mời bà con làng mình những món gì nữa đây? Cái thằng tui vốn đã được nhà chị ThọPhan phong tặng tục danh “Đệ nhứt trột eng” rứa mà coi bộ tui không giữ nổi được cái danh hiệu bêu rếu đó rùi vì có người đang rắp tâm soán ngôi ấy chớ? Níu nhà chị Xôi mà đọc tới đây thì hãy chịu khó nhắm mét lại kẻo lại bị Celestrole hay thần kinh tọa do eng phải những món đặc sản Online nầy của lão Quản thì đừng có mà đổ thừa cho cái thằng tui mà tội nghiệp lắm à nghen! Tui đang đi dép lồ trong bụng lão Quản đây nề? Mấy bữa ni trời mưa trời gió đùng đùng, nhất là cơn bão số 8 đang ngấp nghé đổ bộ vào đất liền thì thế nào lão Quản cũng mời bà con làng mình eng món bánh xèo Online cho mà coi? Mà quả thiệt núa không phải nịn lão Quản chớ đúng lão là một chiên za tâm lý số một về ẩm thực, mùa nào thức ấy không chê vào đâu được, chỉ tội là lão cho bà con làng mình eng toàn bằng mét không hà!
          Nhân núa tới món bánh xèo, làm tui nhớ lại hồi nhỏ còn ở quê, vào những ngày mưa lụt, trời lành lạnh,ba tui đi ra đồng hái được nấm mối đem về, bảo mẹ tui ngâm gạo rồi bỏ vào cối đá xay bột đúc bánh xèo. Ba tui thì đi hái rau thơm nào là rau húng, rau quế, tía tô… rồi ông đi chặt một cây chuối sứ non đem về tướt vỏ, liếc con dao thật bén kê cây chuối non lên miệng cái chậu đất trong có đổ đầy nước rồi xắt từng vòng thật mỏng, khi công việc đã xong ông đem mớ rau thơm trộn vào và rửa sạch sẽ vớt ra cái rỗ để cho ráo nước. Trong lúc nầy mẹ tôi xay bột đã xong, bà đem nấm mối ra cạo bùn đất rửa sạch sẻ, nấm mối được xắt mỏng trộn vào trong nồi bột, nhóm bếp lên và lấy cái xanh đổ dầu phụng đặt lên bếp lửa hồng. Ba tui lấy một cái nia và cắt mấy tàu lá chuối lót vào cho sạch sẻ đặt cạnh bếp. Ông bưng một chén mắm cùng mấy cái tô và rỗ rau để vào giữa nia, xong mấy cha con ngồi quanh bếp lửa chờ cái tài đúc bánh của mẹ tui. Cái mùi dầu phụng được khử lên bằng một củ hành tươi nghe đã thơm rồi,  cứ mỗi lần mẹ đổ bột vào cái xanh nghe cái xèo thì cái mùi thơm ấy như được nhân lên gấp bội, thơm ơi là thơm. Khi bánh chín mẹ tui đổ ra cái nia nóng ơi là nóng, ba tui lấy dao cắt đều cho mỗi đứa một miếng rồi anh em tui lấy rau sống bỏ vào quấn tròn lại chấm mắm ngon ơi là ngon. Nấm mối đúc bánh xèo thơm ngọt như thịt bò, cái dư vị ấy đến bây giờ như vẫn còn ngọt thơm mãi trong tui……!
          Bên ngoài trời đang mưa từng cơn rất lớn và bão số 8 như một gần hơn. Có lẽ cái thằng tui đã làm cho bà con làng mình bị bội thực rồi chăng? Vâng! Bội thực bởi một cái mơ-nu ẩm thực Online của lão Quản và nhất là bội thực bởi một quá khứ đến dễ thương mà không bao giờ có lại được. 
           Dù sao cũng xin cám ơn lão Quản gia, vì níu không có lão thì cái bếp của Giao Mùa đã tàn lạnh không biết đến bao giờ!
                                                                                             18/9/2013

                                                                                               TÊ KA

8 nhận xét:

  1. Cái món bánh xèo quá khứ không chỉ mình Lão Lý độc quyền mà tui vẫn thường hay ăn mỗi lần trời mưa lạnh xa xứ.
    Nhà tui thì như thế nầy:
    Mẹ tôi vừa úp cái bánh xèo nóng hổi lên cái mâm trải bằng lá chuối là bốn năm bàn tay thò vào, mỗi bàn tay túm lấy một miếng, vừa thổi vừa đưa lên miệng có khi chẳng cần chấm.
    Rồi mỗi lần xay bột là mẹ tui xay cả thùng (gánh nước). Bánh xèo xong còn bột hôm sau lại bánh bèo, bánh bèo xong vẫn còn bột thì mì quảng.
    NGON ƠI LÀ NGON & NHỚ ƠI LÀ NHỚ!

    Trả lờiXóa
  2. TIN MỚI NHẬN:
    LÝ TRƯỞNG MỜI BÀ CON LÀNG TA VÀO LÚC 07g30 CHỦ NHẬT (22-9-2013) ĐẾN TẠI QUÁN LÃNG TIÊU - ĐẦU ĐƯỜNG PHAN THANH ĐỂ ĐIỂM TÂM VÀ CÀ PHÊ.

    Trả lờiXóa
  3. Haha.Lý Trưởng mới trúng mánh à?

    Trả lờiXóa
  4. Haha.Lý Trưởng mới trúng mánh à?

    Trả lờiXóa
  5. Trong đời ai cũng có một bữa ăn ngon để nhớ . Cái món bánh xèo với nhân nấm mối thì em chưa được thưởng thức bao giờ . Mà món xôi xéo nấm mối được thưởng thức một lần rồi . Kỷ niệm một thời là cô giáo vùng cao , cái thuở mười chín hai mươi ấy . Món ngon thì đã quá ngon rồi mà nó vẫn cứ ngon , cứ ngọt , cứ phải nhớ hoài vì trong ấy có cả cái hoang sơ của núi rừng , hương thơm của cỏ cây của rơm rạ . Ôi nhiều nhiều thứ nữa không nói hết được : cái luyến lưu và nông ấm bởi TÌNH !

    Trả lờiXóa
  6. Tui cũng chưa được ăn bánh xèo nấm mối gì đó của lão lý.Nhưng ý tưởng của lão và của Thọ thì rất giống tui.Ừ, ăn cái gì cũng nhớ đến mẹ.ước gì giờ đây lại được mẹ làm bánh xèo cho ăn...Tui đã gần rớm nước mắt rồi các bác ơi. Nhưng làm răng được .Không thể nào...

    Trả lờiXóa