Đầu năm cười chút cho zui
Thương vợ con
quá..
Làng nọ có một anh
tham ăn tục uống. Hễ ngồi ăn cơm, ăn cỗ với ai thì thế nào anh ta cũng gắp
miếng to, miếng ngon.
Một lần nhà nọ có giỗ,
mời anh ta sang ăn cỗ. Biết tính anh ta, khi làm món mọc, nhà này nhét vào một
cái mọc ba bốn quả ớt muỗi. Khách khứa đến đông đủ, khi bưng cỗ ra, anh ta được
mời ngồi mâm có cái mọc to. Vừa cầm đũa, anh ta đã gắp ngay cái mọc ấy rồi bỏ
vào miệng nhai ngấu nghiến. Nào ngờ nhai phải mấy quả ớt cay quá, nước mắt nước
mũi tuôn ra. Chủ nhà hỏi:
- Sao lại thế?
- Sao lại thế?
- Tôi được ăn ở đây
mâm cao cỗ đầy, nhưng vợ con ở nhà chưa có cái gì bỏ vào bụng, nghĩ thương quá
tôi khóc, nên nước mắt nước mũi trào ra đấy thôi!
Đừng đùa với chú em khi say…
” Trong tiết học đầu
năm, cô giáo tiểu học yêu cầu mỗi học sinh kể một chuyện và rút ra bài học từ
câu chuyện ấy.
Andrey là người xung
phong kể đầu tiên:
- Ba em là chủ trang
trại. Hàng tuần nhà em cho trứng gà vào rổ mang ra chợ bán. Một hôm chúng em bị
đụng xe, trứng vỡ sạch. Bài học là: Đừng để tất cả trứng vào chung một rổ.
Đến lượt Billy:
Đến lượt Billy:
- Cha em cũng là chủ
nông trại, Một lần chúng em đặt 12 quả trứng gà vào máy ấp trứng, nhưng chỉ có
8 quả nở. Bài học là: Không nên tính số gà trước khi trứng nở.
Tức mình vì những bài
học sâu sắc bị bạn biến tướng thành chuyện không đâu, Michelle kể:
- Trong chiến tranh,
máy bay chở chú của em bị bắn hạ. Ông nhảy dù xuống một hòn đảo xa, trên người
chỉ có một chai whisky nhỏ. Bị 12 tên địch vây bắt, ông uống hết nhẵn chai rượu
rồi xông tới tiêu diệt cả 12 tên bằng tay không.
Cô giáo sốt ruột:
- Đó là câu chuyện,
còn bài học là gì?
- Dạ bài học là: Chớ
có đùa với chú em khi ông ấy đã uống rượu.
Lời Tỏ Tình
Ngày xưa ở vương quốc
nọ có 1 hoàng tử rất ư là đẹp zai, chàng yêu 1 nàng công chúa đẹp tuyệt trần.
Nhưng khủng khiếp thay chàng phải chịu 1 lời nguyền của mụ phù thủy hung ác,
chàng chỉ được nói 1 từ trong 1 năm
Thế là chàng phải thầm
thương trộm nhớ nàng trong suốt 8 năm để được nói lên 8 tiếng: “ANH
YÊU EM, EM LÀM VỢ ANH NHÉ” cuối cùng sau bao năm chờ đợi chàng đã đến quỳ
trước mặt nàng mà thốt lên 8 tiếng ấy. Nàng công chúa nhìn chàng bằng đôi mắt
tròn xoe kinh ngạc, nàng rút headphone ra khỏi tai rồi nói:
- Anh nói gì em nghe
không rõ !?!
Chỉ làm một việc
là nhanh
- Thầy: Sao em làm gì
cũng chậm vậy?
- Trò: Dạ đâu có ạ!
- Thầy: Em có thể làm việc gì nhanh hơn không?
- Trò: Dạ, thưa việc nhanh nhất là nhanh mệt ạ.
- Thầy: Trời!!
- Trò: Dạ đâu có ạ!
- Thầy: Em có thể làm việc gì nhanh hơn không?
- Trò: Dạ, thưa việc nhanh nhất là nhanh mệt ạ.
- Thầy: Trời!!
truyện
cười tam quốc
Lại nói về Chu Du…
Một hôm, Lưu Bị cùng chư tướng sang đông NGô để ăn lẩu hải sản và bàn kế hoạch móc lốp Tào Tháo..
Để giữ bí mật và tránh sự dòm ngó của công an..Tôn Quyền mời Lưu Bị và đàn em lên động lắc là 1 chiến thuyền nhãn hiệu @150 đậu giữa sông trường giang…Cuộc vui đang vào cao trào thì tàu đâm phải đá ngầm, thuyền rung dữ dội..lắc giật hơn cả uống thuốc lắc..
Mọi người ai nấy mặt mũi tái xanh…thì thấy Chu Du lật đật chạy vào dúi vào tay mỗi người 1 cái bút và tờ giấy…
LBị ngơ ngác hỏi : Ê, thuyền chìm mày không đưa phao thì thôi đưa giấy bút làm gì thằng kia???
CDu : để viết di chúc chứ còn làm gì nữa, hỏi ngu thế…
LBị : ặc..ặc..thế ở đây có cá mập không???
CDu hân hoan khoe : cá mập ở đây to và hung dữ nhất thế giới đấy…
Tất cả bắt đầu hỗn loạn nhưng cũng chính CDu trấn an : nhưng xin mọi người yên tâm…quân NGô vốn rất hay chết đuối nên chúng tôi luôn chuẩn bị kĩ càng..dưới chân ghế mọi người đều có 1 lọ thuốc, chỉ cẩn xoa đều vào tay và chân là được…
LBị thở phào : phù, bôi cái này là không sợ cá mập nó chén hả….
CDu : Nó vẫn chén như thường, có điều không được ngon miệng thôi !…..
Tất cả xỉu……………………………………. .. ………….
Một hôm, Lưu Bị cùng chư tướng sang đông NGô để ăn lẩu hải sản và bàn kế hoạch móc lốp Tào Tháo..
Để giữ bí mật và tránh sự dòm ngó của công an..Tôn Quyền mời Lưu Bị và đàn em lên động lắc là 1 chiến thuyền nhãn hiệu @150 đậu giữa sông trường giang…Cuộc vui đang vào cao trào thì tàu đâm phải đá ngầm, thuyền rung dữ dội..lắc giật hơn cả uống thuốc lắc..
Mọi người ai nấy mặt mũi tái xanh…thì thấy Chu Du lật đật chạy vào dúi vào tay mỗi người 1 cái bút và tờ giấy…
LBị ngơ ngác hỏi : Ê, thuyền chìm mày không đưa phao thì thôi đưa giấy bút làm gì thằng kia???
CDu : để viết di chúc chứ còn làm gì nữa, hỏi ngu thế…
LBị : ặc..ặc..thế ở đây có cá mập không???
CDu hân hoan khoe : cá mập ở đây to và hung dữ nhất thế giới đấy…
Tất cả bắt đầu hỗn loạn nhưng cũng chính CDu trấn an : nhưng xin mọi người yên tâm…quân NGô vốn rất hay chết đuối nên chúng tôi luôn chuẩn bị kĩ càng..dưới chân ghế mọi người đều có 1 lọ thuốc, chỉ cẩn xoa đều vào tay và chân là được…
LBị thở phào : phù, bôi cái này là không sợ cá mập nó chén hả….
CDu : Nó vẫn chén như thường, có điều không được ngon miệng thôi !…..
Tất cả xỉu……………………………………. .. ………….
Liên tưởng bậy
bạ
Trong giờ sinh vật, cô
giáo hỏi học sinh:
- Tại sao con cá thờn
bơn lại mỏng dẹt vậy?
Vova giơ tay:
- Thưa cô vì nó bị con cá voi “đè lên”!
Cô giáo không kiềm chế nổi:
- Biến khỏi lớp học, và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp.
Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không?
Vova đã ra tới cửa còn quay lại nói cố:
- Thưa cô, vì con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả.
Vova giơ tay:
- Thưa cô vì nó bị con cá voi “đè lên”!
Cô giáo không kiềm chế nổi:
- Biến khỏi lớp học, và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp.
Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không?
Vova đã ra tới cửa còn quay lại nói cố:
- Thưa cô, vì con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả.
Để bão lặng rồi
tính sau
Hai cha con người
Gabrovo đi biển, đang lênh đênh ngoài khơi thì gặp bão. Ông bố ngửa mặt lên
trời cầu khẩn:
- Lạy Chúa, xin Ngài
hãy thương lấy chúng con. Qua được cơn bão này, con sẽ xin dâng Ngài một cây
nến dài như cột buồm...
- Đứa con rụt rè hỏi.
Bố ơi, bố tìm đâu ra một cây nến dài như vậy?
- Ông bố giận dữ: Im
ngay, thằng ngốc! Cứ để bão lặng đi đã, sau đó rồi tính.
Chuột cũng chém
gió..
Hai con chuột ngồi
chém gió với nhau. Con chuột thứ nhất: “Sáng nào tao cũng tập thể dục với bẫy
chuột cho khoẻ người.”
- Con chuột thứ hai: “Bình thường, sáng nào tao cũng pha bả chuột uống với sữa cho tỉnh táo.”
- Con chuột thứ hai: “Bình thường, sáng nào tao cũng pha bả chuột uống với sữa cho tỉnh táo.”
- Đột nhiên có con
chuột khác đi qua rút ngay điện thoại ra: “Mèo à, số 10 Tràng Thi à? Chờ tao
đến anh em mình tập boxing rồi đi lắc nhé!”
- Hai con chuột kia:
shock nặng lăn ra chết tức
thì.
Không đánh lại
- Quỷnh: Ở lớp có bạn
đánh Quỷnh không dám đánh lại!
- Mắm: Chuyện lạ à nghen! Nhưng tại sao bạn ấy lại đánh Quỷnh?
- Quỷnh: Vì quỷnh đánh bạn ấy trước!!!
- Mắm: Hừ! Biết ngay mà!
- Mắm: Chuyện lạ à nghen! Nhưng tại sao bạn ấy lại đánh Quỷnh?
- Quỷnh: Vì quỷnh đánh bạn ấy trước!!!
- Mắm: Hừ! Biết ngay mà!
Đã tịch thu rồi
lại còn đòi xem
Một cô gái tóc vàng
phóng xe quá nhanh bị cảnh sát chặn lại yêu cầu cho xem bằng lái, cô giận dữ
thốt lên:
" Giá mà
ngài giám đốc sở cảnh sát biết được các anh làm việc như thế nào! Vừa mới hôm
qua, đồng nghiệp của anh tịch thu mất bằng lái của tôi, vậy mà hôm nay anh lại
còn đòi xem nữa là sao???”
Thoát rồi….
Cô vợ trẻ đi làm về
trễ, quần áo xộc xệch, hớn hở báo với chồng:
- Thoát rồi anh ạ!
Trên đường về nhà em gặp một tên vô lại. Nó gí dao vào cổ em và bảo: “Yêu thì
tha, chống lại thì chết!”
- Trời ơi! Rồi sao?
- Em… xin tha ạ!
- !?
Ra là thế.
Ông Martin trở về nhà,
khuôn mặt đầy lo lắng. Bà vợ vội hỏi:
- Anh sao vậy? Có
chuyện gì không ổn ở cơ quan phải không?
- Hôm nay có cuộc họp
với giám đốc của anh… Ông ta rất quan tâm đến bản báo cáo và các kế hoạch đề
xuất của anh…
- Thế thì sao anh lại lo lắng?
- Thế thì sao anh lại lo lắng?
- Tự nhiên anh thấy sa
sầm mặt mũi. Dường như anh bị mất thị giác, anh không còn nhìn thấy rõ ràng
nữa. Thật là khủng khiếp.
Đột nhiên có tiếng
chuông điện thoại reo. Vợ của Martin chạy ra nhấc máy: “Dạ, xin chào ông giám
đốc… Dạ, vâng… vâng…”. Rồi chị quay sang chồng, gọi:
- Anh ơi, ông giám đốc
gọi nè. Ổng hỏi anh lúc hết cuộc họp có lấy lộn cặp kính của ổng không?
Mù hay không?
Một cầu thủ đi về phía
trọng tài và hỏi:
- Tôi có thể nói rằng
ông là thằng mù không?
- Nếu anh nói thế tôi
sẽ đuổi anh ra khỏi sân ngay lập tức!
- Nếu vậy, tôi sẽ
không nói điều đó với ông nữa.
Phân chia trách
nhiệm..
Bố nói chuyện với con
út:
- Này con! Anh cả con
thì học kinh tế, anh hai học tài chính. Sao con không theo gương các anh mà lại
đi học luật?
- Nếu con không học
làm luật sư thì sau này ai sẽ cứu hai anh con đây?
Có phải bác sĩ
không?
- Tí: Mẹ ơi! Cô Thư là
bác sĩ hả mẹ?
- Mẹ: Không! Nhưng con hỏi để làm gì?
- Tí: Dạ! Vì hôm trước con trèo lên cây ổi nhà cô ấy, cô ấy bảo “gan cháu to đấy nhẩy??”
- Mẹ: ???
- Mẹ: Không! Nhưng con hỏi để làm gì?
- Tí: Dạ! Vì hôm trước con trèo lên cây ổi nhà cô ấy, cô ấy bảo “gan cháu to đấy nhẩy??”
- Mẹ: ???
Khoản chi ngoài
dự kiến
Nhân kỷ niệm 10 năm
ngày cưới, chồng âu yếm hỏi vợ:
- Em có thích một
chiếc áo bằng lông thú không?
- Không.
- Anh sẽ mua tặng em
một chiếc Mercedes nhé?
- Không.
- Hay là anh cho em
một ngôi nhà nghỉ mát trên núi?
- Không...
- Người chồng chịu
thua: Vậy em hãy nói thẳng, em thích cái gì, chúng ta sẽ giải quyết nhanh.
- Em muốn ly hôn.
- Trời! Anh đâu có dự
kiến sẽ chi nhiều như thế!
Ấn tượng nhất
Thày giáo hỏi:
- Trong năm học vừa
qua, nhân vật nào gây ấn tượng mạnh nhất đối với các em?
- Một học trò trả lời:
Thưa thày, Napoleon ạ.
- Trò khác: Thưa thày,
Lincoln ạ.
- Đến lượt John, cậu
bé cứ ấp úng mãi: Thưa thày.... bố em ạ..., nhất là lúc bố xem điểm tổng kết
cuối năm của em.
Phong cảnh tuyệt
đẹp
Ở một điểm tham quan
trên núi, hướng dẫn viên nói với khách du lịch:
- Thưa quý vị, sườn
núi ở đây rất dốc, dưới kia là vực sâu, nhưng nếu có vị nào chẳng may trượt
chân thì trong lúc trôi xuống xin đừng quên nhìn sang phía bên phải kia, phong
cảnh ở đó tuyệt đẹp.
Du khách:!!!!!!
Thời gian không
còn nhiều nữa
Ông Dean nộp bệnh án
xong, thấy phòng khám có nhiều người ngồi đợi, ông hỏi cô y tá:
- Này cô, những người
này đều xếp hàng trước tôi à?
- Ông là Dean? Ông có
thể vào trước đi ạ.
- Không cần đâu, tôi
có thời gian mà.
- Thời gian của ông
không còn nhiều nữa đâu, tôi vừa xem qua phim X quang của ông rồi...
Chỉ một màn
Hai người bạn đi dạo
với nhau. Một anh bảo:
- Tối qua, tôi đến nhà
hát xem kịch. Nhưng chỉ xem đến màn một rồi ra khỏi rạp.
- Tại sao?
- Tại vì, trên chương
trình có nói: "Màn hai… 3 năm sau". Anh xem thời gian dài như thế,
tôi đợi làm sao được?
Hiểu lầm
- Quan tòa: "Tại
sao anh phải trộm chiếc xe ấy?"
- Tên trộm: "Bởi
vì xe dừng ở cạnh nghĩa địa nên con tưởng chủ nhân nó đã qua đời!"
Đố
Đang trên đường, cận
thị đuổi theo sáng mắt.
- CT (Vỗ vai): Này, hình như em gái ông nó thinh thích tôi hay sao ấy. Hôm qua nó cứ đứng ở dưới cửa sổ cầm khăn vẫy tôi mãi.
- SM: Thế nó cầm khăn màu gì?
- CT: Màu đen
- SM: Tốt, cuối cùng thì nó cũng chịu lau cửa sổ.
- CT: Ủa…trời!!!
- CT (Vỗ vai): Này, hình như em gái ông nó thinh thích tôi hay sao ấy. Hôm qua nó cứ đứng ở dưới cửa sổ cầm khăn vẫy tôi mãi.
- SM: Thế nó cầm khăn màu gì?
- CT: Màu đen
- SM: Tốt, cuối cùng thì nó cũng chịu lau cửa sổ.
- CT: Ủa…trời!!!
Nhân viên tốt
bụng
Một người có cái máy
in bị trục trặc nên mang đến tiệm sửa. Sau khi xem xét, nhân viên nói:
- Máy in của ông bị
bụi bẩn, chỉ cần vệ sinh máy thôi!
- Nếu tôi để cửa hàng
làm thì tôi sẽ phải trả bao nhiêu?
- 50 đôla. Nhưng tôi
nghĩ tốt hơn ông nên tự làm lấy để khỏi tốn tiền.
- Vậy à! Tôi nghĩ ông
chủ của anh sẽ không vui khi nghe anh khuyên khách hàng như vậy!
- Ngược lại là đằng
khác. Thật ra đây là sáng kiến của ông chủ, bởi cửa hàng chúng tôi sẽ kiếm được
nhiều tiền hơn sau khi khuyên khách hàng tự sửa chữa máy móc của họ trước.
Không biết mình
là ai
Ba người đàn ông say
rượu dìu nhau về nhà. Đến trước cửa một căn nhà, một gã đập vào cửa và hét lên:
"Ông Tư ở đây phải không?".
Tiếng phụ nữ trả lời:
- Phải.
- Bà... bà là ai?
- Tôi là vợ ông Tư.
- Vậy bà làm ơn ra xem
ai là ông Tư, đưa ổng vô nhà để mấy người kia còn về nhà nữa chứ...
Bố than phiền về
cô
Cô giáo bảo Tèo:
- Em học lười thì chỉ
làm khổ bố mẹ thôi.
- Bố em lại bảo rằng,
chính cô mới làm bố khổ, phải suy tư nhiều và thỉnh thoảng còn mất ngủ.
- Thoáng đỏ mặt, cô
giáo hỏi lại: Em không đùa đấy chứ? Em nói rõ hơn đi?
- Vâng ạ, vì cô cho
nhiều bài tập về nhà quá, bố em làm không xuể.
Đến Chúa cũng
không nhận ra
Trong một giấc mơ thấy
Chúa, bà lão 75 tuổi hỏi mình còn được sống bao lâu nữa. Chúa bảo bà còn thọ
tiếp 25 năm. Sau giấc mơ đó, bà lão đến thẩm mỹ viện căng da, sửa mũi, cắt mí
mắt, hút mỡ bụng... Trên đường trở về nhà, bà bị một chiếc xe hơi cán chết. Lên
đến thiên đàng, gặp Chúa, bà lão hậm hực:
- Ông làm ăn cái kiểu
gì vậy? Làm tôi tốn tiền sửa sang, vỡ hết kế hoạch!
- Chúa vò đầu bứt tai:
Là bà đấy ư? Bà khác trước quá, nên tôi đã không nhận ra!
Sao mẹ không xài
thử
Ham rẻ, mẹ rước về cái
máy nấu sữa đậu nành. Xay xay nấu nấu ba bữa máy rung, nhảy bần bật như máy
cày. Tức, ba Suri còn nói thêm “Đã bảo phải thử, xài thử vài lần coi chạy
ngon không mới lấy về chứ...”
Tiếc, lại bị trách, mẹ
giận, chở con đi lòng vòng quanh hồ Con rùa.
- Mẹ buồn à?
- Không, mẹ có
buồn gì đâu..
- Nhưng sao mặt
mẹ lại thế, mẹ giận ba hả?
- Uh..mẹ chán ba
lắm rồi
- Lỗi tại mẹ đấy,
mẹ mua cái máy hỏng
- Mẹ chán ba
nhiều cái khác nữa
- Thế ai bảo mẹ
không chịu thử, thử xài ba mấy ngày, nếu được hãy lấy, giờ mẹ còn nói! Lỗi tại
mẹ..không à...
Mẹ 'ngậm miệng'...buồn
cười, chở Suri về nhà để nói ngay với ba mới được...
Chưa thử nên
không rõ
Sĩ quan hải quân hỏi
nhóm tân binh:
- Trong số các anh ai
biết bơi?
- Cả tiểu đội trả lời
biết, trừ một người lúng túng không biết nói thế nào, câu hỏi được nhắc lại:
Binh nhì Ryan, anh có bơi được không?
- Tôi không rõ...
nghĩa là tôi chưa thử bơi bao giờ.
Bí quyết học
toán
Bạn A bảo bạn B: Cậu
muốn có “bí quyết” học toán nhớ lâu không ?
- B: Làm cách nào , chỉ cho mình với .
- A: Dễ thôi ! Cậu chịu khó “sưu tầm” là được
- B: Sưu tầm thế nào ?
- A: Phải tìm vật thật, ví dụ: Hình tròn thì tìm: cam, nho, bưởi, táo…, còn hình vuông, hình chữ nhật thì tìm: Bánh trung thu, kẹo cao su…Các thứ ấy luôn để bên mình mọi lúc mọi nơi thì cậu sẽ nhớ lâu thôi .
- B: Ồ! Hay thật! Thế còn đọan thẳng chắc phải nhờ đến “roi mây” của bố mẹ và “thước kẻ” của cô giáo để nhớ lâu phải hông nè?
- B: Làm cách nào , chỉ cho mình với .
- A: Dễ thôi ! Cậu chịu khó “sưu tầm” là được
- B: Sưu tầm thế nào ?
- A: Phải tìm vật thật, ví dụ: Hình tròn thì tìm: cam, nho, bưởi, táo…, còn hình vuông, hình chữ nhật thì tìm: Bánh trung thu, kẹo cao su…Các thứ ấy luôn để bên mình mọi lúc mọi nơi thì cậu sẽ nhớ lâu thôi .
- B: Ồ! Hay thật! Thế còn đọan thẳng chắc phải nhờ đến “roi mây” của bố mẹ và “thước kẻ” của cô giáo để nhớ lâu phải hông nè?
AI GIÀ HƠN
Bé Phương hỏi mẹ:
- Sao có người tóc bạc, có người tóc đen hả mẹ?
Mẹ:
- Người già hơn nên tóc bạc.
Bé Phương lại hỏi:
- Thế nào là già hơn hả mẹ?
Mẹ:
- Ai sinh ra trước thì già hơn chứ sao?
Bé Phương làm lạ hỏi:
- Thế sao con sinh nhật con trước sinh nhật của bà mà tóc bà lại bạc trắng vậy?
- Sao có người tóc bạc, có người tóc đen hả mẹ?
Mẹ:
- Người già hơn nên tóc bạc.
Bé Phương lại hỏi:
- Thế nào là già hơn hả mẹ?
Mẹ:
- Ai sinh ra trước thì già hơn chứ sao?
Bé Phương làm lạ hỏi:
- Thế sao con sinh nhật con trước sinh nhật của bà mà tóc bà lại bạc trắng vậy?
Lên thiên đường
sớm hơn
Một cặp vợ chồng già
đã trên 80 tuổi mà vẫn khỏe mạnh, họ ăn uống theo chế độ và tập thể dục thường
xuyên. Không may hai cụ qua đời do một tai nạn xe buýt, họ lên thiên đàng và
được Thánh Pierre đón tiếp nồng hậu. Thánh Pierre đưa hai người đi tham quan
nhà bếp khổng lồ, hồ bơi, phòng tắm hơi, sân chơi golf... Lóa mắt vì sự sang
trọng của ngôi nhà, cụ ông hỏi Thánh Pierre:
- Chúng tôi có phải
trả tiền các dịch vụ không?
- Thánh Pierre trả
lời: Tất cả đều miễn phí, đây là thiên đàng mà.
- Đến giờ ăn, Thánh
Pierre đưa hai cụ đến bàn bày thức ăn linh đình. Cụ ông hỏi: Tất cả các món ăn
này đều miễn phí à?
- Thánh Pierre trả
lời: Tất nhiên.
- Chúng tôi có thể ăn
tùy thích, không phải lo ngại dư mỡ, đường, cholesterol à?
- Không, tôi đã bảo là
cụ đang ở trên thiên đàng mà. Cụ có thể ăn uống no say tùy thích mà không sợ bị
béo phì, đái đường hay nhồi máu cơ tim...
- Bỗng nhiên mặt cụ
ông trở nên đỏ gay, quay sang bà vợ quát to: Tất cả do lỗi của bà! Nếu bà không
ép tôi phải ăn uống kiêng cữ và tập thể dục, thì tôi đã lên đây sớm hơn 10 năm!
Sưu tầm
TÊ KA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét