Màu nắng
Tháng ba về anh lại làm thơ
Để nhớ đến em một thời xa
lắc
Mây trắng bồng bềnh vương
trong màu mắt
Hoa nắng sân trường làm bối
rối lòng ai.
Cho ta dệt cuộc tình thơ
trong một giấc mơ dài
Hồ hỡi bước chân trên con
đường đời rộng mở
Mang tình em ngát hương đến
ngập tràn thương nhớ
Làm một cuộc phiêu bồng như
một kẻ mộng du.
Rồi một chiều hồn bỗng thấy
hoang vu
Khu vườn tình yêu đã trở
thành cổ tích
Lá xào xạc rơi rơi vào miền
cô tịch
Ở nơi ấy em có còn buồn mơ
áng mây bay.
Ở bên nầy ta như một gã say
Say quá khứ muộn phiền đã
xanh rêu bờ bãi
Cánh chim thiên di xa một
thời dấu ái
Bội thực một cuộc tình sầu
đến trăm năm.
Tháng ba về trong ký ức xa
xăm
Em có thấy nao lòng khi đọc
thơ anh viết
Màu nắng xưa có phải là màu
ly biệt
Tháng ba đến bao lần rồi mà
em có biết không em!
06/3/2015
Dzu
Tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét