Thư của một người bạn hồi 10C1- 11C1
Hẳn các bạn lớp 10C1 và 11C1 còn nhớ Nguyễn Khoa Lương Bảo, anh chàng đẹp trai, hát hay, ngồi ở bàn trên cùng với Hồ Xuân Tịnh, Nguyễn Khoa Chiến và Lê Thanh Quang.
Bặt tin 40 năm, may mắn là nhờ ông Gút-gồ, Bảo đã tìm ra địa chỉ Email quản gia Tư Cận, vậy xin thông báo để dân làng cùng vui.
Tịnh thân,
Tao rất mừng vì đã liên lạc được với mày. Cũng nhờ anh Tịnh
nhà mình bây giờ đã là phó giám đốc nên tao mới kiếm được. Đã 40 năm rồi bây giờ
mới biết được tin của anh chàng bạn thân ngồi sát bên nhau ở 10C1 lại biết thêm
rằng anh bạn này đang có một cuộc sống thành công ở quê hương Đà Nẵng yêu dấu.
Muốn nói với mày nhiều thứ lắm vì đã 40 năm rồi mình chưa có dịp nói chuyện với
nhau vì tao cũng không biết bắt đầu từ đâu. Muốn hỏi mày nhiều thứ lắm nhưng
cũng không biết hỏi cái gì trước. Có lẽ cái mà tao cần hỏi trước tiên là mày
có tin tức gì của mấy thằng bạn ban C của mình hồi đó không?. Tao có liên lạc với
Võ thế Bình, Hoàng Anh Kỷ. Huỳnh Pháp thì đang ở Houston, Texas. Mấy bông hoa
lớp mình hồi 10C1 thì hoàn toàn không biết gì hết. Tao chỉ biết tin một số bông
hoa lớp 11C1 mà thôi. Võ thị Hồng Sa đang ở Los Angeles bây giờ gặp lại chắc
mày nhận không ra đâu. Hồi đó ốm như cò hương ngực thì phẳng lì như phi trường
vậy mà bay giờ mập ra nhiều. Nguyễn thị Thịnh nghe nói còn ở Việt Nam và bây giờ
là đại gia bên đó . Thuý Loan thì mất rồi chắc mày cũng biết. Tao cũng biết thầy
Trần Thông chủ nhiệm lớp mình mất rồi. Tao cũng buồn lắm. Thầy Thông là người
thầy mà tao kính mến nhất. Hình như hồi đó tao nhớ thầy đi chiếc Velo Solex cà
rịch cà tàng. Sau này tao cũng đi dạy học trước khi qua Mỹ nên càng hiểu rõ
hơn tấm lòng của thầy.
Tịnh thân,
Gia đình của mày thế nào. Con cái ra sao kể cho tao nghe được
không? Tao bây giờ đã lên chức ông ngoại rồi, cuộc sống cũng bình thường trên
nước Mỹ này con cái cũng trưởng thành chỉ còn đứa nhỏ nhất đang học lớp 10. Tao
cũng thường qua Thái Lan công tác nay biết tin của mày thì nếu có dịp đi Thái sẽ
chuồn về Đà Nẵng thăm tụi mày.
Trương Công Ảnh thì tao nhớ chứ, một con người hết sức tài
hoa. Ảnh và Bùi Đức Nhược hồi đó đến nhà tao chơi nhạc lại làm nguyên bộ trống
cho tao hình như cũng có mày nữa mà. Tao còn nhớ mày thổi harmonica dữ dội lắm
mà. Sau này "trôi theo đời cơm áo" nên "bao nhiêu ngày yêu dấu
tan theo".
Vài hàng thăm mày. Chúc mày và gia đình luôn vui vẻ khỏe mạnh.
Thân
Nguyễn Khoa Lương Bảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét