Thứ Tư, 3 tháng 7, 2013

Lục bát 4

Ngu ngơ

Dẫu em bỏ mặc tình ta
Một tên khờ khạo đến là ngu ngơ
Dẫu em không đợi không chờ
Thì ta luôn ở bên bờ nhớ thương
Dẫu em không vấn chẳng vương
Thì ta vẫn mãi bên đường tình em
Vẫn ngày vẫn tháng vẫn đêm
Làm con chim mộng gọi tên em về.

Giả vờ

Yêu người yêu một tình yêu
Để rồi bỏ đấy thả liều cho ai
Giả vờ yêu một sớm mai
Để rồi đánh cắp hình hài hoàng hôn
Giả vờ dại dại khôn khôn
Để rồi đánh cắp linh hồn tình yêu
Giả vờ sương khói liêu xiêu
Giăng mờ ảo ảnh trăng chiều ái ân
Giả vờ một chút quan tâm
Cung đàn bạc mệnh trao nhầm cho em
Giả vờ nhớ
Giả vờ quên
Xuôi tay nhắm mắt lênh đênh cuộc tình.

Tội

Cái tội lớn nhất ở đời
Nghèo hèn khốn khó mà trời nào hay
Phải chăng số phận an bày
Trả vay vay trả biết ngày nào vui
Nghèo nên số kiếp ngậm ngùi
Quẩn quanh quanh quẩn ngược xuôi ngõ đời
Nghèo tiền nên cứ chơi vơi
Cho tình luống phải một đời xót xa.

Mạc Nhân


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét