Mất
mùa
Đợt nắng nóng lịch sử năm nay khiến cả Miền Trung và
Tây Nguyên khát cháy, ruộng đồng nứt nẽ, mùa màng thất bát, súc vật bò dê cừu ở
Ninh Thuận chết hàng loạt vì không có nước uống. Nói chung là đời sống của nhân
dân các vùng bị nắng nóng hạn hán gặp vô cùng khó khăn, thậm chí quân đội phải
vào cuộc dùng xe téc quân sự chở nước tiếp tế cho bà con. Cuộc sống xã hội như
vậy đó! Khí hậu thời tiết cực đoan như vậy đó! Thử hỏi làm sao mà không ảnh
hưởng đến Giao Mùa cơ chứ? Làng xóm tiêu điều xác xơ, con sông ký ức ở đầu làng
cũng cạn kiệt tự bao giờ. Dân làng thì lưu lạc khắp nơi để tìm một chút bình
yên, anh chàng Cạn Hồ Trường nghe đâu vào đất Phương Nam để đoàn tụ gia đình; nhà
chị Thọ Pie nghe đâu chuẩn bị đi Nam Phi để thưởng thức thêm cái khí hậu nóng
bức của lục địa đen nầy vì cái nóng ở quê nhà chưa đủ ép phê? Lại còn nghe đâu
hai anh chị còn có ý định sang xứ sở Hoa Anh Đào để định cư cơ đấy !Còn cái nhà
chị Mây xanh thì bặt vô âm tín cùng với cô nàng Xuân Thảo, Không biết vì hà cớ
chi mà mấy cô nường lặng mất tăm! Và cũng đã rất chi là lâu rùi không nghe thấy
anh chàng Tài Nguyên ghé về thăm nên bà con mình cũng chẳng biết về cuộc sống
của anh ta cả. Rồi cô nàng Tóc Nguyệt cũng lặng tiếng im hơi sau mấy vụ mùa bội
thu về thơ phú! Còn vợ chồng nhà bác Cả Lê thì cháu con là niềm vui và hạnh
phúc,song cũng ná thở đến tắt quạt đấy chứ lị! Hơn nữa bác Cả trai dạo này bệnh
tim lại cứ ì xèo làm bác chẳng mấy được vui! Chỉ tội cho Nhà Thơ Câu Một BaGa phải
túc trực ở bệnh viện để chăm sóc cho bà xã có đến 4 năm rồi chưa có được lấy
một ngày thảnh thơi thoải mái. Hình như chỉ có anh chàng Mõ là phẻ rè re, sáng
càfe chiều mần mấy de, cháu ngoại gửi nhờ hàng xóm, dân biểu thì chạy, rãnh rỗi
thì đi phượt cùng mấy anh bạn cố tri, nếu nhỡ vợ la thì cừ khà khà, cuộc đời
như thế sướng quá ta!
Ruộng vườn Giao Mùa nứt nẽ không cày cấy gieo trồng gì
được, bà con dân làng thì sơ tán khắp nơi để tìm kế sinh nhai; Lão Quản gia
thất nghiệp, bếp núc Giao Mùa mấy năm về trước thì một tắt mười đỏ trông khí
thế lắm; thế mà bây giờ thì ngược lại và có khi tắt ngúm đến cả mấy tháng trời!
Còn cái đám Cai làng lý lệ của làng 12A3 thì đi đâu biệt tăm biệt tích, chỉ
giỏi đánh võ mồm và được cái tài cường hào áp bức. Lão Lý thì chỉ lo tư lợi cho
riêng mình, nghe đâu lão lại "chữa" và sắp "đẻ" nữa cơ đấy? Lão cứ "chữa - đẻ" xoành
xoạch đến vỡ kế hoạch, nhưng mấy "đứa con" của lão "đẻ" ra nào có được ai quan tâm
đâu để rồi lại trở thành những đứa con rơi vô thừa nhận không khéo lại báo khổ
cho xóm cho làng.
Trước đây Giao Mùa còn có bạn bè là các cư dân mạng
khắp bốn phương thường hay ghé thăm và chia sẻ những buồn vui cùng dân làng. Thế
mà lâu nay không có ai ghé đến nữa, thật buồn làm sao! Hay họ lại cho Giao Mùa
ta nghèo nàn, cái ban chỉ đại của làng thì trì trệ bảo thủ không chịu cách tân
đổi mới cho kịp với đà phát triển của công nghệ tiên tiến hiện đại trên thế
giới? Nếu đúng vậy (mà chỉ một phần thôi!) thì Giao Mùa của làng 12A3 mình mất
mùa rồi bà con ơi! Cứ nghĩ đến cảnh mỗi lần về nhà mà trước sau bốn bề im
lặng,bếp núc lạnh tanh thì buồn biết bao nhiêu! Buồn mà nói vậy thôi chứ lực
bất tòng tâm biết làm sao hơn được, chỉ cầu mong qua cơn mưa trời lại sáng và
bà con mình còn nhớ đến lối về.
07/7/2015
TÊ
KA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét