Đại
za
Chương trình họp mặt kỷ niệm 30 năm ngày ra trường khóa 11 (1981-1985) của
lớp lão Lý theo học trước đây ở Trường Đại Học Sư Phạm Huế kết thúc vào ngày
thứ 7 (18/7/2015) tại khác sạn Công Đoàn Thành phố Đà Nẵng, âm vang của nó kéo
dài cho đến hết ngày chủ nhật vừa qua đã làm cho lão Lý đến “tụt huyết áp”! Mà
cũng phải thôi, vì lão ta bao sân ôm xô từ A-Z nên mới lãnh đủ, tụt huyết áp là còn may!
Theo cảm nhận từ bạn bè của lão thì cuộc họp mặt ấy thành công ngoài mong đợi,
vì ba mươi năm họ mới có được một cuộc hội ngộ tương đối đầy đủ như vậy, các
bạn ở cả ba miền Trung Nam Bắc đã khắc phục mọi khó khăn để về tham dự với sự hiện diện của cô giáo và hai vị thầy
của họ nữa.
Tuy nhiên vẫn không làm sao tránh khỏi những thiếu sót về công tác tổ
chức như lo đăng ký chỗ ở cho những bạn ở xa, cho thầy cô, rồi đăng ký hội
trường đặt tiệc thân mật vân vân và vân vân...., nói chung là còn non về công
tác tổ chức. Bạn bè gặp nhau sau 30 năm xa cách, kẻ nhớ người quên và họ quấn
quýt bên nhau hàn huyên tâm sự tưởng như không thể rời xa được. Chỉ tội cho lão
Lý, một mình lăn xăn chạy tới chạy lui quay tít mù như con vụ nên chẳng có thời
gian để nói với ai được lấy đôi lời mà chỉ có một nụ cười, một cái bắt tay và
một cái ôm nồng thắm. Sau khi tiệc tàn thì các nhóm bạn thân kéo nhau đi ra cà
phê, hoặc lai rai tiếp để tiếp tục hàn huyên cho thỏa niềm mong nhớ, thì lão Lý
lại cùng với mấy anh em trong BTC lo dọn dẹp đồ đoàn, tổng kết thu chi, lo việc
thanh quyết toán với nhà hàng, rất vui
là mọi việc đều tốt đẹp, không bị âm mà còn dương nữa là đằng khác.
Âm hưởng sau cuộc họp mặt còn kéo dài đến gần trọn ngày chủ nhật tiếp
theo, bởi sự ưu ái quan tâm chào mời của các nhóm bạn của cả hai lớp níu kéo lão
đến không thể từ chối được. Mặc dù lão đã phải từ chối cuộc tham quan đảo Cù
Lao Chàm của đại bộ phận các bạn tổ chức để ở nhà cùng với ông chú của lão bàn
tính chuyện tu sửa xây dựng mồ mả tổ tiên ông bà của lão ở quê. Nghĩ cũng tội
cho lão, hình như lão được sinh ra là để “Vác tù và” thì phải? Mà chiếc tù và
lần nầy có lẽ là chiếc tù và lớn nhất trong cuộc đời học trò của lão ta. Các
bạn của lão họ cám ơn lão không tiếc lời vì lão đã bắt một nhịp cầu cho tình
bạn thiêng liêng mà 30 năm mới gặp lại. Lão đã đón nhận hết những tình cảm ấy
của bạn bè dành cho và cũng chỉ đáp lại bằng những nụ cười hoan hỉ. Lão chỉ
tiếc một điều là còn một số bạn nữa vì do bận việc không về được nên niềm vui
cũng chưa được trọn vẹn.
Cuộc hội ngộ lịch sử của hai lớp
Văn A&B với sự hiện diện của quý Thầy Cô và các bạn chính là niềm vui và
niềm hạnh phúc lớn lao dành cho lão Lý. Có lẽ lão là một “đại za kếch xù” của
làng ta được đón nhận khối tài sản tình bạn tuyệt vời này.
20/7/2015
TÊKA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét