Thứ Năm, 23 tháng 7, 2015

Chơi vơi

Chơi vơi

Xa rồi
hoa đỏ một thời
Mùa sang
ta bỗng chơi vơi nỗi sầu
Người xưa
nay biết về đâu
Đã phai giọt nắng
úa màu tình thơ
Chim quyên chừ đã xa mờ
Còn ai lưu luyến
ngẫn ngơ phượng hồng...

Lãng Tử

Thứ Tư, 22 tháng 7, 2015

Bâng khuâng

Bâng khuâng

Lãng Tử lâu ni lãng đi mô
Để cho bao kẻ phải trầm trồ
Tem vàng tem bạc chờ mòn mỏi
Hay là trở lại ca ly tô?

Vườn tre xanh ngắt chẳng ai vô
Hoa trái bốn mùa đã héo khô
Hai sáu còm-măng buồn rười rượi
Mơ biển bình yên giấc hải hồ.

Hóa ra Lãng Tử lại bâng khuâng
Đôi môi mọng đỏ những thiên thần
Phân vân đứng giữa đi hay ở
Địa đàng em níu lại bước chân.

Đồ Gàn


Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015

Phân vân

Phân vân

Em từ cổ tích hoang đường
Ta phiêu du tận mười phương gió ngàn
Thiên thần gãy cánh lang thang
Giữa miền hạ giới bàng hoàng thế nhân
Bao năm mỏi gót phong trần
Nửa đường ta bỗng phân vân lối về
Thiên đàng như một cơn mê
Sao bằng áo tím giữa quê yên lành
Bình minh giọt nắng long lanh
Sương khuya đọng giọt trên cành hoa xoan
Vườn xưa hoa cải ươm vàng
Giật mình mới biết đã sang mùa rồi
Thiên đàng còn lại đôi môi
Để người hạ giới một đời đa mang
Lòng ta giờ hết mơ màng
Trăm năm ở lại địa đàng với em

 Lãng Tử

Đại za



Đại za

                     Chương trình họp mặt kỷ niệm 30 năm ngày ra trường khóa 11 (1981-1985) của lớp lão Lý theo học trước đây ở Trường Đại Học Sư Phạm Huế kết thúc vào ngày thứ 7 (18/7/2015) tại khác sạn Công Đoàn Thành phố Đà Nẵng, âm vang của nó kéo dài cho đến hết ngày chủ nhật vừa qua đã làm cho lão Lý đến “tụt huyết áp”! Mà cũng phải thôi, vì lão ta bao sân ôm xô từ A-Z nên mới lãnh đủ, tụt huyết áp là còn may! Theo cảm nhận từ bạn bè của lão thì cuộc họp mặt ấy thành công ngoài mong đợi, vì ba mươi năm họ mới có được một cuộc hội ngộ tương đối đầy đủ như vậy, các bạn ở cả ba miền Trung Nam Bắc đã khắc phục mọi khó khăn để về tham dự  với sự hiện diện của cô giáo và hai vị thầy của họ nữa.
                     Tuy nhiên vẫn không làm sao tránh khỏi những thiếu sót về công tác tổ chức như lo đăng ký chỗ ở cho những bạn ở xa, cho thầy cô, rồi đăng ký hội trường đặt tiệc thân mật vân vân và vân vân...., nói chung là còn non về công tác tổ chức. Bạn bè gặp nhau sau 30 năm xa cách, kẻ nhớ người quên và họ quấn quýt bên nhau hàn huyên tâm sự tưởng như không thể rời xa được. Chỉ tội cho lão Lý, một mình lăn xăn chạy tới chạy lui quay tít mù như con vụ nên chẳng có thời gian để nói với ai được lấy đôi lời mà chỉ có một nụ cười, một cái bắt tay và một cái ôm nồng thắm. Sau khi tiệc tàn thì các nhóm bạn thân kéo nhau đi ra cà phê, hoặc lai rai tiếp để tiếp tục hàn huyên cho thỏa niềm mong nhớ, thì lão Lý lại cùng với mấy anh em trong BTC lo dọn dẹp đồ đoàn, tổng kết thu chi, lo việc thanh quyết toán với nhà hàng,  rất vui là mọi việc đều tốt đẹp, không bị âm mà còn dương nữa là đằng khác.
                     Âm hưởng sau cuộc họp mặt còn kéo dài đến gần trọn ngày chủ nhật tiếp theo, bởi sự ưu ái quan tâm chào mời của các nhóm bạn của cả hai lớp níu kéo lão đến không thể từ chối được. Mặc dù lão đã phải từ chối cuộc tham quan đảo Cù Lao Chàm của đại bộ phận các bạn tổ chức để ở nhà cùng với ông chú của lão bàn tính chuyện tu sửa xây dựng mồ mả tổ tiên ông bà của lão ở quê. Nghĩ cũng tội cho lão, hình như lão được sinh ra là để “Vác tù và” thì phải? Mà chiếc tù và lần nầy có lẽ là chiếc tù và lớn nhất trong cuộc đời học trò của lão ta. Các bạn của lão họ cám ơn lão không tiếc lời vì lão đã bắt một nhịp cầu cho tình bạn thiêng liêng mà 30 năm mới gặp lại. Lão đã đón nhận hết những tình cảm ấy của bạn bè dành cho và cũng chỉ đáp lại bằng những nụ cười hoan hỉ. Lão chỉ tiếc một điều là còn một số bạn nữa vì do bận việc không về được nên niềm vui cũng chưa được trọn vẹn.
                      Cuộc hội ngộ lịch sử của hai lớp Văn A&B với sự hiện diện của quý Thầy Cô và các bạn chính là niềm vui và niềm hạnh phúc lớn lao dành cho lão Lý. Có lẽ lão là một “đại za kếch xù” của làng ta được đón nhận khối tài sản tình bạn tuyệt vời này.

20/7/2015
TÊKA








Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

Nhặt

Nhặt

Em nhặt hộ tôi những hoàng hôn
Chiều phai nắng nhạt điếng trong hồn
Gió đang lững thững qua kẽ lá
Khói bếp là đà vương xóm thôn.

Tôi nhặt hộ em giấc mơ xưa
Buồn trôi trong ký ức đong đưa
Chợt nghe ai hát ngoài xa vắng
Tình bỗng mênh mang xót xa vừa.

Em nhặt hộ tôi những dấu chân
Chưa từng vương lấm bụi phù vân
Mắt nai ngơ ngác sầu man mát
Đau kẻ tình si biết bao lần.

Tôi nhặt giùm em những nụ cười
Hồn nhiên trong trẳng lúc đôi mươi
Cho em vui lại thời thiếu nữ
Một thuở hoàng kim của con người.

Em nhặt giùm tôi những nhớ thương
Lúc tóc còn xanh giờ pha sương
Tiếng yêu xưa đã thành bia đá
Gọi mãi người ơi những đêm trường.

Tôi nhặt giùm em những cô đơn
Cùng những buồn đau với tủi hờn
Giọt lệ đắng rơi nào ai thấu
Bến xuân bồi lỡ xói nguồn cơn.

Ta nhặt giùm nhau tiếng mưa rơi
Cùng những lời yêu rớt bên đời
Nỗi đau như níu hình ai đã
Khép lại chiều xuân đến rã rời.

Ta nhặt cùng nhau những hoài mong
Cho tình yêu hết cảnh long đong
Khổ qua khi chín còn vị ngọt
Cho bóng hoàng hôn ấm bên lòng.


Lãng Dzu
Kết quả hình ảnh cho trái tim

Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015

Mưa rào

Mưa rào

Ông bà ta xưa nay nói chỉ có toàn đúng trở lên: “Con khóc mẹ mới cho bú”, quả là y như vậy. Ai đời cái anh chàng TÊ KA bị nhiễm bệnh THAN, đợi diện dân làng 12A3 khóc đến rã họng thì Lão Quản gia mới chịu nhúm bếp làm món “Miến măng vịt” để thếch đãi bà con ta cho qua những ngày nắng hạn. Rứa chớ có ai lỡ dại phỏng vấn lão ta thì dứt khoát thế nào lão cũng đưa ra hàng tỉ tỉ lý do để biện bạch: Nào là công việc ngập đầu ngập cổ, nào là tui mắc bận đi đào bới, rùi là tui đã có ca ly tô đã quen từ mười mấy năm ni rồi, nào là.... nào là..... vân vân và vân vân.... Chỉ tội nghiệp cho bà con dân làng mình cứ dài cổ ra mà chờ, tay hòm chìa khóa thì lão ta giữ, có thơm thảo thì lão nhóm lửa làm vài món cho bà con mình nhờ còn không thì thôi! Mà ác nỗi những món đặc sản của lão bày ra thì gần mắt mà xa mồm nên bà con làng mình chỉ toàn xực Online báo hại mắt mũi sưng vù, đang bình thường thì thành cận thị và khi đã cận thị thì nặng thêm thành siêu thị và cứ thế dẫn tới viêm màn túi một cách nghiêm trọng.
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, chứ nếu Giao Mùa của làng mình mà không có lão ta thì buồn đến biết bao nhiêu! Gàn tui chỉ là hạng tép riu, chỉ được cái tài ăn theo nói leo hóng hớt và ai kêu tui đó có tui đây. Năm thì mười họa tui mới chạy về thăm Giao Mùa, nhưng cũng chỉ đâu được vài lần rồi cũng viện dẫn đủ mọi lý do lý trấu là biến mất. Ở vào thời buổi người khôn của khó nên ai cũng phải tranh thủ đi mần để có cái mà tồn tại chớ, vì thế nên Gàn tui cũng không loại trừ,cũng cố xon xen với bàng dân thiên hạ cho zui chứ không vài năm nữa về hiu thì làm được cái cóc khô gì. Lúc ấy chỉ ăn rồi ngồi lên nằm xuống thừa mỡ tăng cân không khéo mà đai cho sớm! Hổm rồi tui có gặp lão Lý đang điều khiển con wave chạy hớt ha hớt hải trên đường Bạch Đằng Đông hình như lão ta đang đi tìm nhà ai đó thì phải. Gặp tui, lão săn đón bằng một nụ cười thân thiện và y như rằng lão hỏi tui địa chỉ nhàTư Mắt Kiếng. Gặn hỏi lý do thì lão ấp a ấp úng, rồi cuối cùng cũng phải khai thật là lão đến nhà Tư Mắt Kiếng để xin thêm một số tập thơ Màu Thời Gian để về làm quà tặng cho bạn học thời ếch vê với lão ở Trường Đại Học Sư Phạm Huế nhân ngày họp lớp kỷ niệm 30 năm ngày ra trường tổ chức trong tháng 7 nầy ở KS Công Đoàn Thanh Bình Đà Nẵng. Đó tui nói có sai đâu, lão Lý chỉ toàn lo chiện thiên hạ, ôm rơm cho nặng bụng và thổi tù và không biết đến bao giờ?
Thôi trở lại chiện mấy cái menu online của lão Quản cho bà con mình hạ nhiệt chút đi chứ cứ lông bông mãi cũng chẳng được cái tích sự gì. Dù sao đi nữa cũng rất cám ơn lão Quản gia vì nhờ những món đặc sản online này như những cơn mưa rào giải hạn và cũng nhờ vậy mà tâm hồn ăn uống của bà con làng 12A3 mình mỗi ngày một thêm phong phú. Và biết đâu có ai đó ngẫu hứng qua cầu mời anh em mình làm một bữa miến măng zịt thật sự chứ không phải bằng mắt mà bằng cả mắt lẫn miệng một cách tận tình thì thật không có chi bằng lão Quản hỉ!
09/7/2015

Đồ Gàn

Cầu tình yêu


CẦU TÌNH YÊU
Đà Nẵng đã sắm thêm cây cầu tình yêu.
Từ nay các anh chị yêu nhau có thể thể hiện sự chung thủy của mình bằng cách đến đây khóa hai trái tim yêu vào cầu rồi ném chìa khóa xuống sông Hàn.
Như thế là xong, là chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau, là sẽ như cô Lan sẽ đi tu nếu như không lấy được anh Điệp, là đồi thông sẽ luôn luôn hai mộ nếu vì lý do gì đó mà hai ta không lấy được nhau …

Không phải chỉ ở Đà Nẵng mới có những người yêu nhau nghĩ ra cái chuyện thề non hẹn biển bằng cách khóa hai trái tim lại đâu, mà nam thanh nữ tú trên hành tinh chúng ta hàng ngay vẫn cứ bắt một số các cây cầu oằn mình trước sức nặng tình yêu của họ. Bằng cớ là Pont des Arts bắt ngang qua sông Seine giữa thủ đô Paris đã phải thường xuyên gia cố vì số lương ổ khóa ngày càng nhiều. Pont Milvio ở Ý, pont Luzhkov ở Moscou ...  số phận của họ vẫn không khác là mấy. Các thành phố nầy đã tốn không ít tiền để nuôi dưởng cái chuyện thề cá trê chui ống của các liền anh liền chị.
Tôi đã qua lại nhiều lần trên pont des Arts ở Paris nên cũng có lắm dịp nổi da gà trước hằng hà sa số những ổ khóa chằng chịt chồng chất lên nhau vì thiếu chỗ. Vì đây là cây cầu dành cho người đi bộ, sàn cầu lát gỗ, trên cầu lại có các ghế đôi đặt rải rác nên ai mõi gối chồn chân thì cứ ngồi nghỉ ngơi, ai thích vừa pic-nic vừa ngắm tầu thuyền qua lại trên sông Seine thì cứ tự nhiên... Và có thể do trời xanh, mây trắng, nắng vàng hay cũng có thể do cái lạnh buốt xương của mùa đông mà con người lại tức cảnh sinh tình nghĩ ra cái chuyện thề thốt cho thêm phần bi tráng tình tang..,
Và dù có là lí do gì, móc được một ổ khóa vào thành cầu hai người yêu nhau hẳn sẽ hạnh phúc lắm khi nghĩ đến chuyện cố nhau đến "đầu bạc răng long" (ít ra là cái lúc ném chìa khóa xuống sông)
Than ôi, theo thống kê thì tỉ lệ ly hôn ở Pháp là 2/1. Có nghĩa là cứ hai cặp cưới nhau thì có một cặp li hôn, có nghĩa là nếu như Romeo và Julliette mà còn sống đến bây giờ không chừng cũng đã dắt nhau ra tòa .
Trở lại với cây cầu quê ta.
Ngày khai trương công ty làm cầu đã tặng 200 ổ khóa cho những ai muốn “cá trê chui ống” . Từ cặp thứ 201 trở lên là phải mua khóa, mua chìa.
Hạnh phúc không chỉ đến với những cặp đôi yêu nhau mà đến cả với anh thợ sửa chìa khóa nữa.
Với cái chìa vạn năng của mình,  “cá trê”  cứ thế ào ào chui qua ống. Các lời thề ấy sẽ đi đủ một vòng khép kín: từ tiệm bán khóa => lủng lẳng vài phút trên cầu=> về lại tiệm bán khóa để rồi tiếp tục các chu kỳ tiếp theo.
Cũng như chim ở chùa Vĩnh Nghiêm, phóng sinh xong chim bay về chốn cũ tìm lại chủ thế thôi.


Thophan

Miến măng vịt

Nguyên liệu:
- Vịt cỏ: 1 con (500g)
- Miến dong: 200g
- Măng khô: 150g
- Nấm hương: 5-7 cái
- Hành lá, rau răm; Hành khô: 2-3 củ
- Gia vị: Dầu ăn, súp, bột nêm, bột ngọt, tiêu.
 Bữa sáng thơm ngon với miến măng vịt - 1
Cách làm:
Bước 1: Măng khô rửa sạch, ngâm nở, tước sợi rồi cho vào nồi luộc sơ. Rửa lại lần nữa cho sạch; nấm hương ngâm nở rửa sạch. Hành hoa, rau dăm rửa sạch để ráo.
 Bữa sáng thơm ngon với miến măng vịt - 2
Bước 2: Phi thơm hành khô với chút dầu ăn, cho măng với nấm hương vào xào, nêm cho măng xào ngấm gia vị.
 Bữa sáng thơm ngon với miến măng vịt - 3
Bước 3: Vịt cỏ làm sạch cho vào nồi luộc chín cùng ít hành khô nướng để tránh mùi hôi. Vớt vịt ra để khô, chặt miếng vừa ăn. Phần nước dùng cho thêm măng vừa xào vào đun nhỏ lửa, nêm gia vị vừa miệng.
 Bữa sáng thơm ngon với miến măng vịt - 4
Bước 4: Miến ngâm nở, khi nồi nước dùng sôi, thả miến vào rồi vớt nhanh ra tô, thêm vài ba miếng thịt vịt lên trên rồi từ từ chan nước dùng cùng ít hành lá xắt nhỏ.
 Bữa sáng thơm ngon với miến măng vịt - 5
Vậy là bạn đã có tô miến măng thịt vịt thơm ngon rồi nhé. Ngoài ra thịt vịt luộc bạn có thể chấm kèm nước mắm gừng nữa.
 Bữa sáng thơm ngon với miến măng vịt - 6


 Bữa sáng thơm ngon với miến măng vịt - 7


 Bữa sáng thơm ngon với miến măng vịt - 8


Thứ Tư, 8 tháng 7, 2015

Mất mùa

Mất mùa

Đợt nắng nóng lịch sử năm nay khiến cả Miền Trung và Tây Nguyên khát cháy, ruộng đồng nứt nẽ, mùa màng thất bát, súc vật bò dê cừu ở Ninh Thuận chết hàng loạt vì không có nước uống. Nói chung là đời sống của nhân dân các vùng bị nắng nóng hạn hán gặp vô cùng khó khăn, thậm chí quân đội phải vào cuộc dùng xe téc quân sự chở nước tiếp tế cho bà con. Cuộc sống xã hội như vậy đó! Khí hậu thời tiết cực đoan như vậy đó! Thử hỏi làm sao mà không ảnh hưởng đến Giao Mùa cơ chứ? Làng xóm tiêu điều xác xơ, con sông ký ức ở đầu làng cũng cạn kiệt tự bao giờ. Dân làng thì lưu lạc khắp nơi để tìm một chút bình yên, anh chàng Cạn Hồ Trường nghe đâu vào đất Phương Nam để đoàn tụ gia đình; nhà chị Thọ Pie nghe đâu chuẩn bị đi Nam Phi để thưởng thức thêm cái khí hậu nóng bức của lục địa đen nầy vì cái nóng ở quê nhà chưa đủ ép phê? Lại còn nghe đâu hai anh chị còn có ý định sang xứ sở Hoa Anh Đào để định cư cơ đấy !Còn cái nhà chị Mây xanh thì bặt vô âm tín cùng với cô nàng Xuân Thảo, Không biết vì hà cớ chi mà mấy cô nường lặng mất tăm! Và cũng đã rất chi là lâu rùi không nghe thấy anh chàng Tài Nguyên ghé về thăm nên bà con mình cũng chẳng biết về cuộc sống của anh ta cả. Rồi cô nàng Tóc Nguyệt cũng lặng tiếng im hơi sau mấy vụ mùa bội thu về thơ phú! Còn vợ chồng nhà bác Cả Lê thì cháu con là niềm vui và hạnh phúc,song cũng ná thở đến tắt quạt đấy chứ lị! Hơn nữa bác Cả trai dạo này bệnh tim lại cứ ì xèo làm bác chẳng mấy được vui! Chỉ tội cho Nhà Thơ Câu Một BaGa phải túc trực ở bệnh viện để chăm sóc cho bà xã có đến 4 năm rồi chưa có được lấy một ngày thảnh thơi thoải mái. Hình như chỉ có anh chàng Mõ là phẻ rè re, sáng càfe chiều mần mấy de, cháu ngoại gửi nhờ hàng xóm, dân biểu thì chạy, rãnh rỗi thì đi phượt cùng mấy anh bạn cố tri, nếu nhỡ vợ la thì cừ khà khà, cuộc đời như thế sướng quá ta!
Ruộng vườn Giao Mùa nứt nẽ không cày cấy gieo trồng gì được, bà con dân làng thì sơ tán khắp nơi để tìm kế sinh nhai; Lão Quản gia thất nghiệp, bếp núc Giao Mùa mấy năm về trước thì một tắt mười đỏ trông khí thế lắm; thế mà bây giờ thì ngược lại và có khi tắt ngúm đến cả mấy tháng trời! Còn cái đám Cai làng lý lệ của làng 12A3 thì đi đâu biệt tăm biệt tích, chỉ giỏi đánh võ mồm và được cái tài cường hào áp bức. Lão Lý thì chỉ lo tư lợi cho riêng mình, nghe đâu lão lại "chữa" và sắp "đẻ" nữa cơ đấy? Lão cứ "chữa - đẻ" xoành xoạch đến vỡ kế hoạch, nhưng mấy "đứa con" của lão "đẻ" ra nào có được ai quan tâm đâu để rồi lại trở thành những đứa con rơi vô thừa nhận không khéo lại báo khổ cho xóm cho làng.
Trước đây Giao Mùa còn có bạn bè là các cư dân mạng khắp bốn phương thường hay ghé thăm và chia sẻ những buồn vui cùng dân làng. Thế mà lâu nay không có ai ghé đến nữa, thật buồn làm sao! Hay họ lại cho Giao Mùa ta nghèo nàn, cái ban chỉ đại của làng thì trì trệ bảo thủ không chịu cách tân đổi mới cho kịp với đà phát triển của công nghệ tiên tiến hiện đại trên thế giới? Nếu đúng vậy (mà chỉ một phần thôi!) thì Giao Mùa của làng 12A3 mình mất mùa rồi bà con ơi! Cứ nghĩ đến cảnh mỗi lần về nhà mà trước sau bốn bề im lặng,bếp núc lạnh tanh thì buồn biết bao nhiêu! Buồn mà nói vậy thôi chứ lực bất tòng tâm biết làm sao hơn được, chỉ cầu mong qua cơn mưa trời lại sáng và bà con mình còn nhớ đến lối về.

07/7/2015

TÊ KA

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015

Mừng sinh nhật tháng 7

Mừng sinh nhật tháng 7


Mừng sinh nhật tháng 7

Tập thể lớp 12A3 chức mừng sinh nhật các bạn ra đời trong tháng 7:

- Nguyễn Đăng Châu  09/7/1958

- Nguyễn Đức Tấn      20/7/1958.

Giao mùa chúc các bạn cùng gia đình an vui và hạnh phúc.