Mưa
Đâu
rồi quá khứ trong ngần
Tóc
mây chợt hiện lên vần thơ xưa
Những
chiều ta đón trong mưa
Dáng
em bối rối tay đưa nghiêng dù
Bóng
chim giờ đã xa mù
Cớ
sao người mãi ngàn thu đợi chờ.
Mưa
rơi ướt đẫm cơn mơ
Để
cho ngọn gió ru hời bên sông.
Lãng Tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét