Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

Khuyết


 
Khuyết

 

Ta nhặt hộ em những nỗi buồn

Vương trong màu mắt lúc chiều buông

Xa xa mây phủ lưng chừng núi

Ráng đỏ hoàng hôn tím ngập hồn.

 

Ta nhặt hộ em những nỗi sầu

Nghe tình trở dạ giữa đêm thâu

Cung thương chín rụng trong miền nhớ

Sóng vỗ bờ ai đến bạc đầu.

 

Ta nhặt hộ em những nỗi đau

Lăn dài trên số phận mỗi đời nhau

Không duyên không nợ mà nên nợ

Khất lại kiếp nầy cho kiếp sau.

 

Ta nhặt hộ em hết niềm vui

Hạnh phúc đơn sơ sẽ mĩm cười

Trong mơ ai hát  “Giàn thiên lý”

Tím biếc hồn ta những ngậm ngùi.

 

Em nhặt hộ ta dấu thời gian

Phủ kín lời yêu đã hóa vàng

Chênh vênh đầu núi vầng trăng khuyết

Khuyết một cuộc tình ta khuyết nhau.

 

Đỗ Quyên

1 nhận xét:

  1. ta nhặt giùm em một chút sầu.nghe tình trở dạ giữa đêm thâu. Hay quá.thấm quá.Đọc mấy bài tơ Mưa Và Khuyết thì tôi không muốn ...mần thơ nữa.thơ của các bạn hay thế...

    Trả lờiXóa