Thơ
con cóc
Lật
đật
Ở
trong trạng thái lặng yên
Lật
đật nghiêm trang chính trực
Nhưng
khi va vào ngoại lực
Không
còn giữ được thăng bằng.
Lật
đật trở nên tất bật
Lung
lay chao đảo tâm hồn
Không
còn bình tâm tự chủ
Quay
cuồng trong những thiệt hơn.
Đến
khi ngoại lực tàn cơn
Chung
quanh không còn xung khắc
Lật
đật nghiêm trang như trước
Ung
dung thư thái trêu đời.
Bập
bênh
Cán
cân cuộc đời
Như
cái bập bênh
Nặng
thì chúi xuống
Nhẹ
thì trồi lên.
Kẻ
nhớ người quên
Cân
đo đong đếm
Công
bằng hơn kém
Chỉ
tội bập bênh.
Nặng
chìm xuống
Nhẹ
trồi lên
Khổ
thân trục giữa
Gánh
đời bập bênh!
Bù
Tối
qua gặp bạn nhậu zề
Tưng
tưng bật bật tê tê dỡ người
Khóc
không ra khóc
Cười
chẳng ra cười
Sợ
cấm bán rụ quá mười giờ đêm
Tời
cho tới bến say mềm
Để
có lệnh cấm khỏi thèm ma men
Vợ
mà giở quẻ lèng èng
Phải
cố nhịn kẻo nheen reeng có ngày.
30/7/2014
Đồ
Gàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét