Giấc mơ thu
Mùa thu chỉ mới bắt đầu mà sao nghe dường như đã cạn
Cứ mỗi phút thu tàn theo từng chiếc lá vàng rơi
Tình yêu dành cho em ta ấp ủ tự lâu rồi
Thế mà sao chẳng hề vơi theo năm tháng.
Thu vẫn là thu của đất trời vô hạn
Có thể nắng có thể mưa và giông tố bão bùng
Có tình yêu nào chân chính thủy chung
Mà không phải qua một lần sóng gió.
Em ơi em giữa đêm thu mờ tỏ
Có nghe gió thầm thì gọi tên cuộc tình xưa
Ở bên nầy yêu thương từng sợi nhớ đong đưa
Ở bên kia cô đơn từng giọt buồn xoắn lại.
Ta nhặt lá thu vàng đắp lên vết đau tình ái
Đã tấy đỏ những u sầu mọng chín với thời gian
Theo nếp gấp của cuộc đời ai sổ dọc gạch ngang
Cho mình đứng giữa ngã ba đường lạc hướng.
Thu lại về nở muộn màng cánh phượng
Tiếng ve lười ể oải khúc biệt ly
Giấc mơ thời áo trắng ướt bờ mi
Xin gói lại đợi đến ngày thiên cổ.
Đêm thu nghe có muôn ngàn lá đổ
Gió xoay chiều trong nỗi nhớ vời xa
Ta cứ ngỡ cuộc tình xưa hóa đá
Em lại nhuộm tím hồn mình trong sắc lá tàn phai.
20/8/2014
Lãng Dzu