Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

Giấc mơ thu

Giấc mơ thu

Mùa thu chỉ mới bắt đầu mà sao nghe dường như đã cạn
Cứ mỗi phút thu tàn theo từng chiếc lá vàng rơi
Tình yêu dành cho em ta ấp ủ tự lâu rồi
Thế mà sao chẳng hề vơi theo năm tháng.

Thu vẫn là thu của đất trời vô hạn
Có thể nắng có thể mưa và giông tố bão bùng
Có tình yêu nào chân chính thủy chung
Mà không phải qua một lần sóng gió.

Em ơi em giữa đêm thu mờ tỏ
Có nghe gió thầm thì gọi tên cuộc tình xưa
Ở bên nầy yêu thương từng sợi nhớ đong đưa
Ở bên kia cô đơn từng giọt buồn xoắn lại.

Ta nhặt lá thu vàng đắp lên vết đau tình ái
Đã tấy đỏ những u sầu mọng chín với thời gian
Theo nếp gấp của cuộc đời ai sổ dọc gạch ngang
Cho mình đứng giữa ngã ba đường lạc hướng.

Thu lại về nở muộn màng cánh phượng
Tiếng ve lười ể oải khúc biệt ly
Giấc mơ thời áo trắng ướt bờ mi
Xin gói lại đợi đến ngày thiên cổ.

Đêm thu nghe có muôn ngàn lá đổ
Gió xoay chiều trong nỗi nhớ vời xa           
Ta cứ ngỡ cuộc tình xưa hóa đá
Em lại nhuộm tím hồn mình trong sắc lá tàn phai.

 20/8/2014

Lãng Dzu

Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2014

Nhậu online

Cuối tuần mời các bạn nhậu online

Bao tử trộn nộm:

1 cái bao tử heo
Đậu phộng
Rau mùi
Hành gừng tỏi
Gia vị: 15ml rượu, 10ml nước tương, 15ml dầu mè, một ít giấm, 15ml dầu sa tế, một ít đường, 5g muối, hoa hồi, lá nguyệt quế.
Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 4Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 5

Rửa sạch bao tử, sau đó cho muối vào xát đều các mặt, thêm ít giấm vào rửa sạch thêm lần nữa, rồi bạn cho bao tử vào nồi nước sôi.

Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 6

Sau khi nước trong nồi sôi, bạn vớt bao tử ra, đổ hết nước và cho nước mới vào, sau đó cho bao tử vào ngược trở lại.

Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 7

Thêm hành, gừng, hoa hồi, lá nguyệt quế vào nồi.

Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 8

Kế đến, bạn cho muối, rượu vào. Bật lửa lớn đến khi nước trong nồi sôi thì chuyển lửa nhỏ, đun thêm 40 phút nữa.
Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 9Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 10

Bao tử sau khi chín bạn có thể dùng đũa chọc qua một cách dễ dàng, tắt bếp, vớt bao tử ra và để nguội.

Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 11

Thái nhỏ bao tử, đồng thồi băm nhỏ tỏi, đậu phộng và rau mùi.
Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 12Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 13

Cho bao tử, rau mùi, đậu phộng, tỏi vào bát lớn.

Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 14

Thêm giấm, đường, nước tương, dầu mè, dầu sa tế vào.
Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 15Bao tử trộn nộm càng ăn càng ngon 16

Trộn đều và cho ra đĩa.

Sườn nướng sả ớt:

500gr sườn
2 cây sả
1 trái ớt hiểm

Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 3
Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 4Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 5

Sả, ớt bằm nhỏ.

Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 6

Cho vào phần sả ớt 1 muỗng cà phê hạt nêm, 2 muỗng cà phê đường, chút muối rồi trộn đều.
Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 7Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 8

Sườn rửa sạch để ráo.

Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 9

Trút phần sả ớt vào tô đựng sườn, đeo bao tay nylon rồi xát kĩ sả ớt vào từng miếng sườn. 

Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 10

Để sườn ướp với sả ớt ít nhất 30 phút cho thấm.
Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 11Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 12

Xếp sườn lên khay nướng có lót sẵn giấy bạc, nướng ở 200 độ C trong khoảng 20 phút là sườn chín.
Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 13Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 14

Lấy sườn nướng sả ớt ra đĩa, dùng nóng.
Sườn nướng sả ớt cho tiệc Tất niên thêm ấm cúng 15

Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

Thu lạc

 
Thu lạc

Thu sang cứ ngỡ nắng hanh vàng
Ngờ đâu thu lại nắng chang chang
Nóng bức oi nồng như mùa hạ
Hóa ra thời tiết quả cực đoan.

Hồi nhỏ thu sang thấy mơ màng
Gió thu nhè nhẹ đến mơn man
Nhớ “Tôi đi học” lòng xao xuyến
Rạo rực bàn chân cuốn lá vàng.
             
Nay cũng thu về giấc mơ hoang
Ríu rít em thơ bước ngỡ ngàng
Sách vở thơm lừng khoe áo mới     
Tôi bỗng thấy mình trôi lang thang.

Vẫn biết thu rồi thu lại thu
Say lòng lữ khách khúc phiêu du
Chiếc lá bàng rơi vào ký ức        
Đọng lại hồn ru mấy cung đàn.

18/8/2014

Lãng Dzu

Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014

NGÓNG

Ngóng

Ngày lại ngày, tháng lại tháng, năm lại năm, hắn cứ ngồi ra đó mà ngóng mãi. Hắn ngóng những người quen ở làng ra đi mà chẳng thấy về. Thỉnh thoảng hắn lại thở ra và có vẻ như tiếc rẻ về những tháng ngày sôi nỗi và hạnh phúc bên mọi người. Chiều nay hắn lại mò ra dòng sông ký ức ở đầu làng để hoài tưởng về những kỷ niệm buồn vui thời áo trắng. Nhưng dòng sông ấy mới tội nghiệp và đáng thương làm sao khi mà hai bên bờ lau lách um tùm, lòng sông đã trơ lấy đáy không còn một chút hoài niệm nào chảy qua. Và trông cái bộ mặt ỉu xìu kia thì chắc rằng trong tâm hồn hắn cũng đã cạn khô tự lâu rồi! Chỉ còn độc nhất ngôi nhà Giao Mùa vắng lặng với mỗi lão Quản gia thui thủi sớm hôm. Cuộc sống khó khăn, thời buổi người khôn của khó nên mọi người đã đưa nhau đi tìm miền đất hứa để lo cho cuộc sống riêng mình. Thử hỏi trên đời nầy có mấy ai lại sống bằng hoài niệm như mấy kẻ gàn dỡ kia chứ!
Chờ đợi vốn là thói quen hằng ngày của hắn. Ngày nào cũng vậy, sau khi hoàn tất công việc cơm áo hằng ngày thì hắn lại về Giao Mùa để đi quanh một vòng xem thử có ai về không và rồi cái điệp khúc im lặng lại xâm chiếm lấy tâm hồn hắn. Người hắn già hẵn đi và có vẻ như buồn bã lắm, song đôi mắt hắn vẫn ngời sáng những hoài mong và hy vọng, có lẽ nhờ thế mà hắn như vẫn còn tồn tại ở trên đời. Hắn lại suy nghĩ vẫn vơ và chợt mĩm cười như một nhà hiền triết với sự phát hiện xưa như trái đất rằng: Mỗi một con người là một thế giới và như là một vương quốc của tâm hồn và ai cũng muốn mình là một bậc đế vương trong vương quốc ấy. Thế nhưng hắn là một đế vương sao được khi mà tâm hồn hắn đã cạn kiệt mất rồi, hắn tồn tại như một bản năng của tự nhiên là đói thì ăn khát thì uống mà thôi, đâu còn biết thế nào là ngon hay dỡ, thế nào là cái chất men thi vị của cuộc sống cuộc đời?
Hắn đã bòn mót hết cả sức lực cuả tâm hồn để ném vào các cuộc vui phù phiếm của buổi thanh xuân, rồi hình như bây giờ đã trở thành một tên khánh kiệt xác xơ, để rồi bắt đầu làm một cuộc hành trình đi ăn mày lòng độ lượng! Thật đáng đời cho hắn bỡi cái tội bao đồng, bởi cái tội thích ôm rơm cho nặng bụng! Có thể đến một ngày nào đó, hắn chỉ còn là một cái xác không hồn vất vưỡng ở chốn trần gian rồi ngữa tay đứng bên cánh cửa cuộc đời nhận lấy bao niềm yêu mến. Chao ôi! Như thế quả là hạnh phúc cho hắn biết nhường nào! Nhiều lúc hắn cũng muốn vứt bỏ hết cho xong chuyện, vương vấn để làm gì? Nhưng cái suy nghĩ ấu trĩ “bỏ thì thương, vương thì nợ” cứ lẫn quẫn mãi trong tâm trí hắn nên làm hắn phải lao tâm khổ trí đứng ngồi không yên.
Đã không biết bao lần nhiều người trong lớp trong làng đã từng lên án hắn nào là cửa quyền, là cường hào, là gia trưởng độc đoán chuyên quyền, là vv... và vv, nhưng hắn nào có biết có hiểu cho đâu, vẫn cứ chứng nào tật ấy làm cho bao người chê ghét thậm chí còn muốn cạch cái mặt hắn ra thế mà hắn vẫn trơ như cái mặt thớt. Chiều nay, khi tôi viết những dòng nầy thì hắn với lão Quản gia vẫn đang ngồi lặng yên bên dòng sông ký ức để chờ đợi một điều kỳ diệu nào đó sẽ đến với làng ta trong mùa tựu trường và đón mọi người về trong ngôi nhà Giao Mùa để cùng “Tôi đi học” với nhà văn Thanh Tịnh.

Mùa tựu trường 2014

TÊ KA

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014

thơ con cóc

Thơ con cóc
Lật đật

Ở trong trạng thái lặng yên
Lật đật nghiêm trang chính trực
Nhưng khi va vào ngoại lực
Không còn giữ được thăng bằng.
Lật đật trở nên tất bật
Lung lay chao đảo tâm hồn
Không còn bình tâm tự chủ
Quay cuồng trong những thiệt hơn.               
Đến khi ngoại lực tàn cơn
Chung quanh không còn xung khắc
Lật đật nghiêm trang như trước
Ung dung thư thái trêu đời.


Bập bênh

Cán cân cuộc đời
Như cái bập bênh
Nặng thì chúi xuống
Nhẹ thì trồi lên.
Kẻ nhớ người quên
Cân đo đong đếm
Công bằng hơn kém
Chỉ tội bập bênh.
Nặng chìm xuống
Nhẹ trồi lên
Khổ thân trục giữa
Gánh đời bập bênh!



Tối qua gặp bạn nhậu zề
Tưng tưng bật bật tê tê dỡ người
Khóc không ra khóc
Cười chẳng ra cười
Sợ cấm bán rụ quá mười giờ đêm
Tời cho tới bến say mềm
Để có lệnh cấm khỏi thèm ma men
Vợ mà giở quẻ lèng èng
Phải cố nhịn kẻo nheen reeng có ngày.

30/7/2014
Đồ Gàn

Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

Tết quỷ

Tết Quỷ

                                                     Mùa Vu Lan 2014

Này em tháng bảy tròn trăng
Hoa đăng lấp lánh Sông Ngân cuối trời
Chuông chùa từng tiếng buông lơi
Trầm hương bạt độ sáng ngời âm dương
Oan hồn phiêu dạt muôn phương
Sinh linh lạc lối nẽo đường nhân gian
Vì đâu khóa cửa thiên đàng
Để cho hồn phải lang thang dương trần
Bao giờ mới hết nợ nần
Cho hồn nhẹ gót phù vân nẽo về
Hồn thiêng thoát khỏi u mê
Chính tâm cải nghiệp Thanh Đề hiển linh
Lỗi lầm hối cải chân tình
Vu lan báo hiếu quang minh cõi đời
Khói sương một kiếp rong chơi
Chúng sinh tế độ thỉnh mời chư linh.


Ngộ

Ngã tại ta vị ta vô ngã
Nhân sinh bất hòa dục phàm nhân quả
Vạn vật vô thường hữu sinh hữu diệt
Duyên sinh biến đổi vô ngã sầu bi.

Hĩ nộ ái ố vô giác vô tri
Tham sân si ta bà khổ lụy
Cõi trần mênh mông u minh huyền bí
Bản ngã vô ưu ngộ giữa tâm thành.

Nhân hữu duyên lạc giữa cao xanh                      
Nhân vô minh phước tùy nghiệp chướng
Cửa trùng lai tử sinh vô lượng
Đường đến hư vô thiên mệnh an bày.

8/8/2014
Nhân Trần



Thứ Ba, 5 tháng 8, 2014

Thu hoài

Thu hoài

Thu về rồi đó nghe em
Mây trôi bàng bạc bên thềm cô liêu
Ngoài kia phượng cố chắt chiu            
Nở chùm hoa muộn trong chiều mưa bay.

Tiếng ve như tỉnh như say
Bằng lăng tím rụng bên này thu sang
Trời thu gió nhẹ mơ màng
Cây bàng thay áo lá vàng rơi rơi.

Thu xưa ai đứng bên đời
Cũng màu tím ấy cũng lời yêu thương
Theo ta muôn dặm nẽo đường
Để rồi dừng lại gửi hương cho người.

Thu xưa mình mới đôi mươi
Cho nhau ánh mắt nụ cười trinh nguyên
Thu nay đã bạc ước nguyền
Chỉ còn nỗi nhớ qua miền sầu đau.

Ước chi có phép nhiệm mầu
Cho mình trở lại nhịp cầu thu xưa
Lời yêu thánh thiện như chưa
Buộc thời thiếu nữ em vừa xót xa.

Buồn trông lá đổ chiều tà
Mình sầu lại trách thu qua hững hờ
Thời gian tàn úa giấc mơ
Thế gian còn lại dại khờ mỗi ta.

Hỏi thu sao chẳng thấy già
Lại còn quyến rũ thướt tha đất trời
Thu về khúc nhạc chơi vơi                         
Hình như có tiếng gọi mời tình yêu.

Em ơi mình có bấy nhiêu
Yêu thương hờn giận mà nhiều hỡi em
Cùng bao kỷ niệm êm đềm
Cùng nhau gói lại kẻo quên cuộc tình.

05/8/2014

Tiêu Đầu Hàn Giang Phố

Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Hụt

Hụt

Nói phải tội chớ cái “cục gạch” của tui khốn nạn thiệt (mà có nói ra đây là để bà con mình nghe cho zui thôi chớ không phải là “khóc” với kể khổ đâu à nghe!). Ai đời Tư cờ đỏ nhén tin gọi đi “cà cho phê” ở cái quán Lãng quên (í lộn, quán Lãng Tiêu) rứa mà tui có hay biết chi mô, đến khi tui chuẩn bị đồ lễ để đi lên Gò Cà lo việc trên đầu trên cổ của tháng Âm Hồn thì Tư cờ đỏ gọi điện hỏi: “Chớ reng chừ hổng tới?” Tui giựt cả mình hú hồn liền tra tấn cái cục gạch ở phần tin nhén thì mới hay cơ sự như zậy, Chà chà ...tiếc quá ta! Nhưng cái công việc nhà đã lên kế hoạch rồi phải thực hiện nên đành lỡ hẹn với anh em bè thôi chứ biết mần sao!
Theo tin từ phóng viên thông tấn xã chuyền mồm cho hay thì cuộc họp mặt sáng chủ nhật hôm qua đông và zui lắm. Ngoài Tư cờ đỏ còn có anh Mõ, bác Cả Lê, vợ chồng Người Đàn Bà Đi là Piere Samson và Thọ Phan, còn nhà chị bán Xôi thì đỏng đãnh tới sau cùng và nghe đâu được bác Cả Lê kê cho mấy câu mát mẽ nên chị ta lẫy không thèm cà (ấy chết:uống cà phê chớ) mà chỉ ngồi hóng chiện thôi. Còn chị Lý phó sau khi anh Mõ gọi điện nhắc thì mặc nhiên chị ấy bảo với anh Mõ mà rèng: “Chớ tui cọ hay biệt chi mô, mậy người cọ ai bạo cho đâu mà đi?” Nghe xong anh Mõ phản pháo liền: “Chớ không phải pà khóa máy hay để tuốt trên sân thượng rồi đổ hô không piết à?” Và sau đó chỉ  nghe chị Lý phó cười trừ và xin lỗi.Tui có hỏi phóng viên thì được biết thêm là Tư cờ đỏ có nhén cho cô nàng Chiêu Anh nhưng cô ấy lại bận đi “quét lá đa” nên không đến được.
Còn cái tên đáng trách nhất là lão Lý thì mọi người lại không lôi lão ra nện cho lão một trận thật hoành tráng. Ai đời anh em có lòng hú gọi rứa mà lão ta chẳng thèm tới mà cũng chẳng có lấy một lời cho anh em mát lòng mát dạ. Hay là mọi người lại cả nể cái bọn có chức có quyền nên né tránh mà như rứa lão lại được nước làm tới có phải khổ cho dân lành không? Hôm qua mà có cái mẹt của tui thì tui sẽ..... cho lão.... hai chữ bằng an cho yên chiện cho rùi! Zây chi vào cái đám nớ cho rách việc.
Chắc hôm qua chiện trò rôm rã lắm hỉ? Nhất là bác Cả Lê đã phẻ ra không còn phải nằm ở bệnh viện để nghe tim mình thổn thức với bác sĩ. Nhà chị Xôi bây giờ đã trở thành triệu phú của thời gian rồi, hễ ai kêu tui đó thì khó mà có tui? Mà vui nhất có lẽ là vợ chồng Người Đàn Bà Đi, dễ có đến hơn nửa năm rồi mới gặp lại bà con làng mình chứ lị? Không biết có gì mới không mà nhà chị ta kín tiếng rứa không biết? Ôi! Ở cái làng 12A3 bé nhỏ nầy ngó rứa chớ cũng có lắm chiện đó, có điều mọi người ít được gặp nhau nên không biết đó thôi. Mà chung quy lại là cũng do cái ban chỉ đại của làng mà ra cả thôi, ai đời hội làng hội lớp cũng không, chỉ thấy toàn là con ma nhà họ hứa không à?
Phải nói tiếc thật! Giá như hôm qua mà cái thằng tui không bận việc thì chắc sẽ có biết thêm nhiều chiện vui để kể cho bà con mình nghe cho đỡ buồn và qua đó cũng gọi là lập thêm chiến tích cho người nhiều chiện. Nhưng mà bác sĩ bảo không sao, miễn là lâu lâu bà con dân làng mình gặp nhau như rứa là zui rồi. Có thêm cái thằng tui chẳng qua cũng chỉ thuộc loại người hóng hớt làm nền cho tình bằng hữu mà thôi.
Mong rằng sẽ còn có nhiều cuộc họp mặt bất ngờ đầy thú vị của những cô cậu học trò tóc bạc chúng ta trên từng cây số của cuộc đời.

4/8/2014

TÊ KA

Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

Vạ miệng


Vạ miệng

Lâu nay bàng dân thiên hạ ở cái làng 12A3 nầy đều cho tui thuộc cái loại người lắm điều, nhiều chuyện và chịu lắm nỗi oan khiên cũng bởi do “thần khẩu hại xác phàm”mà ra cả. Không những đã lắm chuyện mà còn đơm đặt nhiều điều rồi thêu phượng vẽ rồng làm cho bà con làng mình đến ê chề ngao ngán, bạn bè trên mạng dần dần lánh xa. Bằng chứng cụ thể là hơn một năm trời ni có ai ghé đến Giao Mùa để giao lưu thăm hỏi đâu cơ chứ? Tất cả cũng cũng do từ cái vạ miệng mà ra cả thôi! Tui nhớ có lần dân làng mình họp mặt, chị Thọ Phan đã không nể nang woạch toẹt ra rằng: “Bọn mình gặp nhau chơi đùa thoải mái nhưng chớ có tiết lộ điều chi kẻo cái thứ người nhiều chiện ấy hắn mà nghe được là hắn..... hắn sẽ lôi lên mạng bêu rếu không sót một tí mô đó nghe!” Đó bà con cô bác thử nghĩ coi, như rứa có tội cho cái thằng tui không rứa hở chời! Tui biết tỏng cái ý của Người Đàn Bà Đi cho rằng là tui.... tui cởi  áo cho người xem.... da mấy bả mới ác chớ? Rồi cũng bắt đầu từ đó có mấy ai lui tới cái ngôi nhà Giao Mùa nầy nữa đâu, họa hoắng lắm cái nhà chị bán Xôi mới xẹt qua một chút cho có chiện gọi là rồi o tờ ót, báo hại chỉ tội nghiệp cho lão Quản gia quanh năm suốt tháng vò võ một mình tựa cửa chờ mong!
Mà nghĩ lại tui thấy mình có nhiều chiện gì cho cam cơ chớ? Trong mỗi lần họp lớp họp làng tui có nói chi mô, vì tui tâm niệm rằng con người vốn dĩ chỉ có mỗi một cái mũi, một cái miệng mà có đến hai con mắt và hai cãi lỗ tai, hai cái tay và hai cái chân. Vì thế nên đi cho xa, nghe cho kỷ, nhìn cho thấu và cố gắng viết ra cho nhiều, còn nói thì nên nói ít thôi. Ấy vậy mà bà con làng mình đã công kích và lên án tui một cách không thương tiếc làm tui nghĩ dại là họ đã làm thui chột cái tài năng “nhiều chiện” của tui hổng chừng. Nhiều lúc ngồi buồn chẳng biết làm chi, tui trở thành một anh cu rãnh chính hiệu rồi lại đâm nghĩ vẫn nghĩ vơ là có khi mô cái nhà Giao Mùa vì một lí do chủ quan hay khách quan nào đó mà đóng cửa không ta? Níu quả thật có cái ngày ấy xảy ra thì eo ui (với riêng cái thằng tui ) thì sẽ buồn biết mấy! Không còn gặp lại được bạn bè,bà con dân làng 12A3 và nhất là không còn chỗ để tám cho qua ngày đoạn tháng. Có khi mô mình sẽ rơi vào cái tình trạng trầm cảm hay lại mắc phải căn bệnh thời đại là căn bệnh tự kỷ không ta?
Mong rằng điều ấy đừng xãy ra và níu có xãy ra thì xin hãy đến từ từ vì câu chiện của thời áo trắng của chúng ta còn nhiều và nhiều vô kể mà vì một lẽ nào đó bà con làng mình không muốn đem ra sẻ chia cùng nhau. Tui thiết nghĩ cánh học trò đầu bạc chúng mình rồi sẽ đem cái kho báu về những hoài niệm đẹp của một thời hoa đỏ ngày xưa để làm quà tặng cho nhau khi mà bóng chiều tà của cuộc đời đang dần dần buông xuống. Vẫn biết cuộc sống hiện tại đã làm cho mỗi chúng ta đến quay cuồng theo cơn lốc của cơm áo gạo tiền và dường như có lúc làm cho mình quên mất bản thân mình là vẫn đang hiện hữu.
Tôi xin lại được trở về với cái nick nhiều chiện đáng ghét của mình và cũng mong muốn bà con làng ta luôn nhớ về nhau cho dù có đi hay ở bất cứ nơi đâu trên trái đất nầy. Và hãy cố gắng tạo điều kiện để cho cái thằng tui được sở hữu cái nick nhiều chiện đáng ghét kia một cách trọn vẹn. Biết đâu trong cuộc sống của mỗi người có một lúc nào đó buồn vui hay bực bội, bà con chợt nhớ đến cái tên nhiều chiện nầy là cái thằng tui cảm thấy hạnh phúc lắm  rồi.
Có điều gì không phải xin được lượng thứ ứ ứ ứ....

TÊ KA

Mừng sinh nhật tháng 8


Mừng sinh nhật tháng 8

Chúc mừng sinh nhật của các bạn ra đời trong tháng 8:

-  Nguyễn Thị Hồng Loan  :  01-08-1957

-  Phạm Tấn Dũng               : 27-08-1957

-  Nguyễn Lợi                      : 30-08-1957

Giao mùa chúc các bạn cùng gia đình an vui, hạnh phúc.