Có lẽ người Miền Trung
mình chịu lạnh kém thật, nhiệt độ ngoài trời mới 15, 16 độ C mà đã co ro và cố
thủ trong nhà. Phải nói rằng chưa có một cái Tết nào mà trời đẹp như thế này, trời
không nắng không mưa mà chỉ se se lạnh cứ y như là ở xứ sở của xứ sương mù (xạo
à nghe, ếch ngồi đáy giếng cả đời mà múa lân ghê rứa cha nội, nớ là phải hỏi nhà chị Thọ Phan kìa!). Theo
thông lệ (cái thông lệ của người Quảng Nam-Đà Nẵng ) cứ sáng mồng một Tết là hầu
như mọi nhà đều kéo nhau về các nghĩa trang
của thành phố để thắp hương cho người thân của mình, nhất là các nghĩa
trang lớn ở Hòa Sơn và Hòa Khương, Gàn tui cũng không nằm trong ngoại lệ ấy.
Tui nghĩ có lẽ mình nên đi
trễ hơn để tránh kẹt xe nên 9 giờ sáng mới xuất phát, nhưng lại bé cái nhầm, vì
thời tiết lạnh quá, mọi người cũng đều nghĩ như mình nên cái cảnh kẹt xe lại diễn
ra trước mắt. Khi qua khỏi cầu vượt Hòa Cầm thì lượng xe cộ tăng lên gấp bội, nào
ôtô, nào xe máy đủ mọi thế hệ bấm còi inh ỏi nối đuôi nhau về hướng Hòa Khương,
đứng ở trên cao nhìn các phương tiện di chuyển giống như một dòng sông cơ khí
trôi giữa sương mù. Tuy có kẹt xe cục bộ ở những điểm có các hàng quán lớn bán
hương hoa và các đồ vật thờ cúng nhưng nhờ có lực lượng công an chốt chặn nên mọi
người khá trật tự, hai bên đường người ta bày bán đủ các loại hoa, chủ yếu là
hoa cúc và hoa vạn thọ, vì thế mà con đường 14B từ Hòa Cầm đến nghĩa trang Hòa
Khương như một tấm thảm hoa với gam màu vàng rực rỡ. Tui cũng trôi trong dòng
người và xe cộ ấy gần một giờ đồng hồ và khi vào đến ngã ba Đại Hiệp thì mới
thoát được cái cảnh rùa bò để tiếp tục về Đại Hồng quê tôi.
Có lẽ buổi sáng ngày mồng
một đầu năm trở nên linh thiêng và trở thành nét đẹp văn hóa tâm linh của người
dân Miền Trung mình chăng! Và hình như ai chưa thực hiện được điều đó trong ba
ngày tết thì trong lòng thấy không yên, không thoải mái. Đã lâu lắm rồi Gàn tui
không về lại Giao Mùa, không gặp được mọi người nên cũng thấy áy náy trong lòng
lắm lắm, có những việc nghĩ tới mà chưa làm được để rồi lại đổ hô cho cái gọi
là “lực bất tòng tâm”! Nhưng rất tuyệt vời, cái bếp của Giao Mùa vẫn đỏ lửa, mọi
người vẫn không quên đường về để cùng nhau đoàn tụ trong những ngày xuân.
Mong rằng
năm mới tràn trề nềm vui.
Mùng Hai Tết Bính Thân
Đồ Gàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét