Trở lại mái nhà xưa!
Vắng
nhà đã lâu hôm nay mới trở lại. Đọc những dòng chào mừng sinh nhật của các bạn
chợt nhận ra mình quá vô tình... Nhân dịp
tháng tám về, cho Mây gởi... kèm theo lão quản gia lời chúc mừng các bạn nhé!
Hôm
qua gặp Thọ Phan trên fb, Thọ nhắc về nhà kể chuyện Pattaya cho lão Lý và dân
làng nghe chơi... Giật mình tỉnh ra. Ồ! Mình đã đi đâu mấy tháng nay rồi? Hu hu... xin dân làng thứ cho cái tội- Vẫn là
tội... ngu lâu! Nói thiệt giờ chừ viết bài rồi chút nữa lại phải nhờ đến con
gái post lên! Vẫn chưa tự mình đưa bài lên cho lão quản được. Đọc tới đây chắc
là bác Hùng đang cười...khinh khỉnh “bà
ni chậm tiến quá”, Còn lão quản thì cười phá lên; “Trời ơi! Dễ lắm mà...” Thôi,
riêng cái phạm trù ni thì tôi chậm... tiêu thiệt! Về thăm lại mái nhà xưa thấy
vui quá! Biết được dân làng mình vẫn đều
đặn ghé thăm nhà, biết được công việc bù đầu bù cổ của lão Lý mà thấy tội nghiệp
quá, Mà cũng tại lão cả thôi! Ai biểu lão đa tài mà còn đa mang nữa! Chúc mừng
sự thành công ngoài mong đợi của cuộc họp lớp do lão tổ chức. Được biết dạo này
lão quản cũng ít làm món ăn cho dân làng thưởng thức, Có lẽ người làng đã già rồi,
ăn ít lại chăng? Nhưng không sao, mình vẫn rất thích đọc mấy bài thơ tình của
Tê Ka và Đồ Gàn, Lãng Dzu, Lãng Tử... Hay lắm! vẫn còn nồng nàn lắm
Bao năm mỏi gót phong trần,
Nửa đường ta
bỗng phân vân lối về
Thiên đường như một cơn mê
Sao bằng áo
tím giữa quê yên lành
Chí lý! Thậm chí lý! Thiên đường như một cơn mê! Ôi thôi, thèm
một tà áo tím... May mắn quá đi, áo tím là chiếc áo dài đầu tiên của Mây tôi
sau mấy chiếc áo trắng học trò! Hà hà, thiệt là... tự hào khi vô tình chiếc áo
dài tím của mình đẫ được đi vào thơ của lão!
Vẫn còn “Chơi vơi”, còn “Bâng khuâng”, còn “Phân Vân” nên còn
cố ... “Nhặt”! He he, vẫn nặng tình lắm lắm... Qua bao năm tháng, qua bao thăng
trầm của cuộc sống mà tâm hồn các bạn vẫn đầy những mộng mơ, đầy những ân tình.
Rất tuyệt! Thôi, hãy thưởng thức thơ đi! Các bác đừng thèm chờ món Miến vịt của
lão quản nữa! Mây tôi sẽ mời mà! Xem như là... tạ tội với dân làng vì đã bỏ nhà
đi hoang quá lâu. Cảm ơn Thọ Phan đã nhắc nhở để một đứa con đi... bụi như Mây
tôi lại trở về nhà. Cảm ơn dân làng vẫn giữ được ngôi nhà Giao mùa yêu dấu. Nếu
ai cũng như cái mụ bán xôi ni thì... hi hi!
Hẹn
gặp lại các bạn một ngày gần nhất. Mây tôi sẽ mời cafe để... tạ tội đi hoang!
Mây
Áo tím xưa rồi " Diễm xưa" ơi!
Trả lờiXóaBo đỳ , Áo cánh , khoe rốn đẹp.
Yếm đào , quần cộc , với chơi vơi.
Mây ơi! mắc chi mà hoài cổ.
..............
Để rồi hối tiếc lúc tàn hơi.
hehe