Bài thơ cho vợ
Đừng hỏi vì
sao
tôi không có
thơ viết cho em
Vì em đã ở
trong tôi quá ư là viên mãn
Không còn chỗ
để lo, để buồn và để chán
Nên nghĩ về em
tôi đã cạn hết nguồn thơ.
Đừng hỏi vì
sao
tôi hay mộng
hay mơ
Thường thức
giấc giữa đêm khuya ghi ghi chép chép
Một giai điệu
hay hay một câu thơ đẹp
Vừa ghé thoáng
qua đến gõ cửa tâm hồn.
Đừng hỏi vì
sao
tôi dỡ dại dỡ
khôn
Ngẫn ngẫn ngơ
ngơ như người đồng bóng
Ấy là lúc trái
tim tôi cháy bỏng
Những thanh âm
của cuộc sống quay cuồng.
Giận tôi ư?
Em có thể
Ghét tôi ư?
Em cứ làm
Nhưng xin em
đừng bao giờ bắt tôi ngừng suy tưởng
Như thế chỉ
làm cho tôi chóng già và chết giữa yêu thương.
Nhân Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét