Thơ cho ngày 14/2
Khởi nguồn
Tình yêu
Nơi khởi nguồn của hạnh phúc
Mà cũng là nơi tận cùng của những khổ đau
Là nơi ngạt ngào hương thơm và mật ngọt
Mà cũng là nơi đọa đày của những bất hạnh đắng cay.
Hoài vọng
Tình yêu về khi mùa xuân đang tới
Hoa khoe sắc bên đời trong cái rét buổi tàn đông
Em nơi ấy có nhớ thương ngày xuân cũ
Cho ta ở bên này lòng cứ mãi hoài mong.
Hư ảo
Em gửi lại tình tôi
Một chiều xuân hy vọng
Khi hoàng hôn ngã bóng
Níu lại một dáng hình.
Tôi giữ lại tình em
Một nỗi buồn rực rỡ
Dù tim mình rạn vỡ
Vẫn thắp lửa đợi chờ.
Cho dù chỉ là mơ
Giữa đôi bờ hư thực
Em có còn thổn thức
Thương nhớ một tình ai.
Nếu
Nếu trái đất không có ánh mặt trời
Thì muôn loài sẽ ngập chìm trong bóng tối
Và con người sẽ buông mình trong lầm lỗi
Bỡi trong tâm hồn không có được một tình yêu.
yêu
Tình yêu là thứ vô hình
Không trọng lượng,sắc màu và kích thước
Nhưng một khi ta có được
Thì nó lại biến ta thành nô lệ của tình nhân.
Người yêu là vật ngoại thân
Và khi xích xiềng của tình yêu đã khóa đời ta lại
Tim rướm máu bỡi mũi tên tình ái
Hồn bỗng hóa tật nguyền mà sao vẫn cứ yêu.
Tận cùng
Nơi tận cùng của tình yêu
là hạnh phúc
Nơi tận cùng của thù hận
là khổ đau
Nơi tận cùng của yêu thương
là nỗi nhớ
Nơi tận cùng của cuộc đời
khi trái tim không còn
gõ nhịp thời gian.
Hương tình
Nụ hồng ngày ấy trao em
Tình yêu phong kín êm đềm nhớ thương
Lỡ làng đời muối gió sương
Lòng ta vẫn mãi vấn vương hương tình.
Thơ yêu
Mừng nhau ngày Lễ Tình Nhân
Mà không viết nỗi một vần thơ yêu
Cái thời lạm phát trớ trêu
Trái tim tham nhũng như diều đứt dây.
Qua rồi một thuở đắm say
Trái tim bỗng hóa dạ dày vĩ mô
Tình yêu như trận ma đồ
Nhân tình thế thái lõa lồ dối gian.
Oan
Thói thường trâu đi tìm cột
Lẽ công bằng cột lại tìm trâu
Bản năng trâu cột - cột trâu
Tình yêu vô tội Thị Mầu hàm oan?
Tình mơ
Cũng người cũng thịt cũng da
Mà phải mắc tội chẳng qua vì nghèo
Tình yêu Thị Nỡ Chí Phèo
Giấc mơ ân ái tiếng kêu xé lòng.
102/2014
Nhân Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét