Chùm thơ Đồ
Gàn
Khổ
Cái
khổ nhất trên đời là không biết
Không
hiểu gì về cuộc sống chung quanh
Tri
thức mù tăm ngơ ngơ ngáo ngáo
Đáng
buồn hơn trở thành nô lệ của ngu đần.
Nhưng
khổ nhất trên đời cũng là cái biết
Biết
đến bao nhiêu thì khổ sẽ bấy nhiêu
Người
không biết sống ung dung thanh thản
Kẻ
biết nhiều lại lận đận long đong.
Người
xưa dạy xin tạc dạ ghi lòng
“Khôn
chết, dại chết, biết thì sống”
Hiện
thực của cuộc đời đâu chỉ là mơ với mộng
Khôn
dại sinh tồn cái tiếng vọng ngàn sau.
Cong
Tu
xong thì mới sửa
Sửa
xong rồi lại tu
Mọi
chuyện cứ rối mù
Rồi
vừa tu vừa sửa.
Nhiều
cửa còn một cửa
Thêm
ngóc ngách ngoằn ngèo
Sự đời
sao lắc léo
Không
thẳng cứ vòng vèo.
Đổ
tội cho đói nghèo
Xây
một sửa cả trăm
Tu
sửa cứ lòng vòng
Đường
đời lại cong ...cong!
Đĩ
miệng
Thiên
tai bảo người ta chống
Đúng
là bẻ nạn chống trời
Cố gắng
giúp nhau phòng tránh
Để
giữ phận người mong manh.
Có
thứ ghê hơn bão lũ
Thoắt
ẩn thoắt hiện vô hình
Lòng
tham mọc nanh mọc vuốt
Vỗ
về khua mõ tụng kinh.
20/10/2014
Đồ
Gàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét