Quỵt
Người ta quỵt nhau vì đồng tiền bát gạo
Quỵt nhau cả miếng cơm manh áo
Rồi lên giọng dạy đời trơ tráo
Dấu mã tấu sau lưng đứng gác cửa từ bi.
Quỵt cả người già thậm chí đến cả hài nhi
Không chừa cả những kẻ tật nguyền cơ nhỡ
Vật chất phù hoa đã làm cho tâm hồn xói lỡ
Trái tim bỗng mù lòa vô cảm giữa trần gian.
Người ta quỵt nhau từ địa ngục cho đến thiên đàng
Khi hiện thực giữa đời thường thì diễn tuồng và làm
xiếc
Có lúc ưu tư như những nhà hiền triết
Mà khẩu Phật tâm xà được phủ kín những mỹ ngôn.
Thói thường ở đời cứ giả dại để học khôn
Cứ vờ ngu ngơ khù khờ điếc lác
Khóc mướn thương vay chỉ rặc phường bội bạc
Cá sấu có động lòng mà ngăn giọt lệ rơi.
Ta quỵt nợ ta hay quỵt nợ cuộc đời
Quỵt mất cả tình yêu cùng niềm tin và hạnh phúc
Rồi lạc giữa lòng người biết đâu là trong là đục
Lo hiện tại thật đủ đầy để quỵt mất một ngày mai.
16/9/2014
Mạc Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét