Gõ cửa niềm tin
Thứ tài sản vô hình
Trong trái tim nhân loại
Cho không ai lấy
Bán chẳng ai mua
Nó vừa thực vừa hư
Vừa vô thường vô lượng
Nó là vật ngoại thân
Không cược cầm thế chấp
Có người nhỡ tay đánh mất
Đóng cửa tâm hồn
Rồi nép vào bóng tối ăn năn.
Ta xin được hỏi ngươi
Khi đã đánh mất rồi
Thì ngươi có còn trở lại
Làm sao để giữ được ngươi
Giữa nhân tình thế thái
Không phải buộc phải cùm
Không mồi chài níu kéo
Không dỗ dành mưu mẹo
Không nài nỉ van xin.
Muốn để có được ngươi
Mình phải tin mình trước nhất
Và phải tin người chân thật
Bằng tất cả tấm lòng
Bằng tình yêu cuộc sống
Không một chút bội vong.
Trương Công Ảnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét