Cổ tích học trò
Nhớ con đường Thống nhất ngày
xưa
Những cây kiền kiền già nua
xanh rờn bóng mátDốc Cầu vồng nghiêng nghiêng những tà áo dài tha thướt
Nữ sinh trường Hồng Đức như thiên thần trong hoa nắng lúc trường tan.
Cánh nam sinh ở các trường
với bao nỗi ngỡ ngàng
Bước chân thiếu tự tin khi
mỗi lần đi ngang qua trường nữNữ sinh Hồng Đức có tiếng ngoan hiền mà hình như rất “dữ”
Nếu không may cánh nam sinh đi lẻ tẻ một đôi người.
Đâu phải ánh mắt dọa đe, chỉ
trong vắt những nụ cười
Cùng những bàn tay dịu dàng như
vẫy gọiThế mà cánh nam sinh như trẻ con tập nói
Cứ ấp úng thẹn thùng mà ngôn ngữ trốn đi đâu?
Có anh bạo gan đứng lại
......nhưng ... chẳng được lâu
Tưởng như trong người có cả
đàn kiến đốtCó anh lại lầm lì cuối cùng người như nóng sốt
Trống ngực đập rộn ràng như có hàng trăm cặp mắt đuổi sau lưng.
Cũng có những anh chàng can
đảm tự xưng
Cố gắng gồng xô để không hổ
danh là đấng nam nhi chi khíNhưng khi đi ngang qua trường nữ sinh thì mặt mày bí xị
Rồi cũng phải quy hàng trước ánh mắt dịu dàng khóa chặt những bước chân.
Đã qua rồi một thời áo trắng
bâng khuâng
Cùng những kỷ niệm dấu yêu
của một thời hoa đỏĐể chiều nay bỗng dưng tình ai gọi về lộng gió
Cổ tích tuổi học trò vừa thức dậy tím hồn ta.
Hay lắm Trương Công Ảnh ơi.
Trả lờiXóaMình xin được phép post lên facebook để các bạn Hồng Đức đọc với nhé.
Hẹn ngày về
TCA không đòi bản quyền đâu, he he he
XóaThọ cứ post lên Facebook đẻ các ban Hồng Đức đọc.