Câu chuyện đầu năm
Suốt
mấy ngày tết, cái còm-pu-tơ nhà tui trở chứng, mạng thì có mà vào
không được, nhiều khi chập chờn lúc có lúc không, loay hoay mãi mà
không sao về nhà Giao Mùa được, cuối cùng đến chiều ngày mồng 4 tết
đành phải nhờ đứa con gái nhớn hỗ trợ khắc phục mới vào được nhà
Giao Mùa. Rứa mà tui cứ nghĩ oan cho lão Quản là khóa nhà kỷ cho an
tâm để phòng mất trộm trước khi về quê ăn tết với gia đình. Tui cứ
tưởng mấy ngày nghỉ tết sẽ không có ai về nhà, nhưng khi mở được
cửa Giao mùa thì mới tá hỏa là lão Quản đã lên thiệp mừng sinh
nhật các bạn có ngày sinh trong tháng 2 và tiếp đó là cái nhà chị
ThọPhan đã vào xông đất đầu năm cho Giao Mùa rồi. ThọPhan đã kể lại
cuộc viếng thăm ngôi mộ của vị hoàng đế cuối cùng của triều Nhà
Nguyễn là Cựu Hoàng Bảo Đại ở nghĩa trang Paris với một cái nhìn
sâu sắc và đầy cảm xúc. Lần nầy tui lại phải xin lỗi chị Phan vì
cứ tưởng chị đang lo ẵm cháu ngoại và đang cùng đại gia đình đón
cái tết cổ truyền ở xứ người, chớ có hay đâu “Người đàn bà đi” đang
cùng với vó ngựa của năm mới đi tìm một sự đồng cảm sẻ chia với người
thiên cổ về một giai đoạn lịch sử bi hùng của nước nhà.
Trở
lại câu chuyện của những ngày đầu năm Giáp Ngọ, tui cảm thấy bà con
làng ta ăn tết kỷ thật, đến ngày mồng 4 tết rồi mà vẫn không thấy
cư dân nào bươc chân ra khỏi nhà. Mà nghĩ cũng lạ! mọi năm khi pháo
hoa nổ sáng bầu trời trên các thành phố lớn cả nước thì đã thấy
lão Lý gởi tin nhắn chúc tết đến tất cả mọi người trong làng,thế
mà năm nay lão ta cũng im hơi lặng tiếng. Có lẽ lão ta bị mắc bệnh chảnh rồi ư? Thấy lạ nên
nhiều bà con làng ta gửi tin nhắn chúc tết đến lão Lý và lão ta đã
trả nhời một cách rập khuôn hết sức máy móc: “Chúc mừng bạn cùng
gia đình sang năm mới vạn sự như ý”. Trong số rất nhiều lời chúc, chỉ
có lời chúc của Tư Mắt Kiếng là làm cho lão ta ngọng đớ và ấm ớ
hội tề ngay: “Ngày xuân hạnh phúc bình an đến-Năm mới vinh hoa phú
quý về”. Trong khi đó lời chúc tết của vợ chồng bác Cả Lê càng làm
cho lão Lý càng cuống lên:
“Năm mới gửi lời ta chúc nhau
Chúc cho hạnh phúc lẫn sang giàu
Ấm êm trọn vẹn trên cùng dưới
Giữ làng bền vững đến ngàn sau.”
Chúc cho hạnh phúc lẫn sang giàu
Ấm êm trọn vẹn trên cùng dưới
Giữ làng bền vững đến ngàn sau.”
Thế
là phải mất đứt cả buổi sáng hết vò đầu đến bứt tai,lão Lý mới
dám đáp lễ lại lời chúc tết đến bác Cả:
“Cám ơn hai bác chúc thơ
Giàu sang là một giấc mơ để dành
Tân niên hạnh phúc song hành
Giữ làng chung sức xuân xanh muôn đời.”
Giàu sang là một giấc mơ để dành
Tân niên hạnh phúc song hành
Giữ làng chung sức xuân xanh muôn đời.”
Có
lẽ lời chúc tết của bác Cả Lê cùng với lời đáp lễ của lão Lý lớn
lao quá chăng vì cả người chúc lẫn người đáp đều khẳng khái rằng
việc giữ làng phải cố gắng bền vững đến ngàn sau và chung sức xuân xanh muôn đời. Không
biết các bạn đọc đến đây có nghĩ ngợi gì không chứ riêng cái thằng
tui đâm ra vô cùng no nắng đấy! Vì
một bên như là một lời chỉ thị, một mệnh lệnh phải thi hành và một
bên như là lời khẳng định quyết tâm phải thực hiện cho bằng được.Chà
chà…coi ra chỉ khổ thân cho lão Quản gia nhà ta mà thôi!
Đến
tối mồng 3 tết,Tư Cờ đỏ sau một cuộc du xuân về quê vợ ở Huế trở về,
đã cùng với lão Lý đèo nhau lên chúc tết nhà bác Cả Lê rồi tiện
thể bàn kế hoạch cho sáng ngày mồng 4 tết.Trong lúc nhâm nhi trà Ô
long và rụ sữa, họ mới nghe lão Lý bộc bạch về chuyện khai bút đầu
năm của lão ta bằng một bài thơ viết cho vợ chồng bạn Bùi Đức Nhược
đang ở Sài Gòn điều trị bệnh không về Đà nẵng ăn tết cùng con cháu
và người thân được. Xin mạn phép ghi ra đây để các bạn cùng san sẻ.
Thơ tết cho bạn ở xa
Lần đầu tiên ở đất phương Nam
Tháng chạp bỗng dưng trời đổ rét
Cái lạnh tưởng đâu chỉ có ở Miền Trung và
Miền Bắc
Thế mà năm nay nó lại len tới tận Sài Gòn.
Lần đầu tiên bạn ăn tết xa con
Xa gia đình, xa người thân,xa bạn bè yêu quý
Lòng có bình an khi phút giây giao thừa đã điểm
Có nhớ quê nhà khi trời đất bước vào xuân.
Lần đầu tiên bạn ăn tết ở phương Nam
Mà ruột gan thì để lại Miền Trung thương nhớ
Xuân có biết nỗi lòng ai trăn trở
Nhớ cái tết đầu tiên khi bọn mình đang ở trên
rừng.
Cỡi áo lính trở về mình mua đất ở chung
Mấy mươi cái tết đi qua buồn vui cùng san sẻ
Nay bạn ở xa thấy lòng thêm quạnh quẽ
Một nửa cái tết ở nơi nầy, một nửa cái tết
ở nơi kia.
Năm mới chúc nhau không có rượu , không có bia
Chúc các bạn luôn vững niềm tin của người
chiến sĩ
Có đồng đội ở phương Nam thêm ấm tình đồng chí
Để cho mùa xuân nầy không ai còn thấy lẽ loi.
Bài
thơ chỉ có vậy, lão Lý đã gọi điện đọc cho vợ chồng nhà thơ câu
một Bùi Đức Nhược cùng nghe vào rạng sáng ngày mồng một tết, nhưng
vì quá xúc động nên lão đọc bài thơ bị gián đoạn nhiều lần và lão
không kìm được nước mắt. Lão khóc trên trang thơ và bên kia đầu dây
cũng có tiếng thút thít của vợ chồng Đức Nhược. Nói đến lão Lý, lâu
nay người ta thường chỉ nghĩ đến một con người có trái tim bằng đá
vô cảm vô tâm cộng với thói cường hào chuyên áp bức dân làng, ấy vậy
mà sao nay bỗng dưng lão ta lại mít ướt đến thế. Có lẽ đó là điều
đặc biệt của tết năm nay khiến lão Lý im lặng chăng!
Rồi
y hẹn như dự định tối mồng 3 ở nhà bác cả Lê, sáng mồng 4 Tư Cờ đỏ
lấy xe máy đèo lão Lý đi thăm tết một số bà con dân làng và đến đâu
hai lão cũng được bà con ta chào đón nồng hậu. Sau đó hai lão xuống
nhà cô chủ nhiệm chúc tết cô cùng gia đình. Cô giáo gửi lời thăm hỏi
ân cần đến tất cả các bạn trong lớp và đặc biệt cô gửi lời vấn an
đến vợ chồng bạn Đức Nhược. Trước khi chào cô ra về lão Lý và Tư
Cờ đỏ còn được cô giáo tặng phong bao mừng tuổi nữa chứ. Nhìn hai
tên học trò đầu bạc nhận phong bao lì xì từ cô giáo mà miệng hai
lão cứ ấp a ấp úng làm tui thấy vừa buồn cười mà vừa cảm động
quá chừng. Phải chi lúc đó có cái Ca-mè-ra tui sẽ làm một Video Clip
để nhờ lão Quản gia đưa lên Giao Mùa cho bà con mình xem cho vui.
Gọi
là khai bút đầu năm con cà con kê cho vui cửa vui nhà, chúc tất cả bà
con 12A3 làng mình ở khắp mọi nơi trên trái đất nầy đón một cái tết
an vui và hạnh phúc.
Mồng 4 Tết Giáp Ngọ
TÊ KA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét