Ông Hình Moang thân méo !
Tui
và cả dân làng 12A3 thật sự rất vui vì dạo nầy ông thường ghé về nhà Giao Mùa
khá đều đặn và mang đến cho làng ta một không khí đốp chát tưng bừng. Song qua đó cả tui và bà con dân làng cũng thật
sự lấy làm thất vọng về ông (nói ông bỏ quá cho vì lời thật mất lòng mà!) khi
ông lại tán đồng và xúi bà Thọ chặn ba-ri-e không cho người nước ngoài đến thăm
và hợp tác làm ăn với làng ta. Chẳng những thế mà ông lấy làm hả hê về trường
hợp ngài Cushi Tahha bị bà Thọ chọt gậy bánh xe và còn định báo cho công an về
chỗ ở thường trú của ngài nữa chớ? (mà trong chiện ni còn có cả lão Quản cũng
thò tay vào khuấy cho rối tung rối mù lên).
Thiệt
không thể nào hiểu nỗi trong khi Gàn tui cùng cả bà con dân làng đều ra sức
trãi chiếu cói để chào đón và mời các bè bạn gần xa như bạn Nguyen Vo, bạnVan
Thanh hay các vị khách nước ngoài đến thăm làng ta thì bà Thọ và ông cùng lão
Quản lại tìm cách ngăn sông cấm chợ
làm mất đi truyền thống hiếu khách tốt đẹp của làng mình. Mà ông cũng thấy đó! Làng
ta đất rộng người thưa, dân tình lại đi tha phương cầu thực khắp nơi nên suốt
bao năm ruộng vườn hoang hóa, làng xóm điều hiu, đến khi có dịp người nươc
ngoài đến làng ta giao lưu tìm hiểu để liên doanh liên kết mần ăn thì mấy người
lại bế quan tỏa cảng thử hỏi như rứa
coi có được không chớ? Tui nghe lóm đâu hình như lão Lý bàn với bác Cả Rề là
mời tập đoàn của ngài Cushi Taha ngăn con sông ký ức của làng lại để làm đập
thủy điện giúp cho làng ta phát triển đi lên và cũng để mở mặt mở mày với thiên
hạ. Ai dè giấc mộng kia của lão Lý đã tan thành mây thành khói rồi!
Tưởng
mất đi cơ hội ngàn vàng để xây làng dựng xóm, nhưng cũng may là ông còn kì kèo
với bà Thọ xin được mấy tấm ảnh về di chúc của cụ Beethoven bằng tiếng Tây để
cho lão Quản chưng bày ở Giao Mùa. Tui chỉ tiếc dùm cho bà Thọ là răng không
chụp mấy trang di chúc viết tay bằng bút lông ngỗng chấm mực của cụ Beethoven
đặt ở trong tủ kính kê ở bên trái mà lại đi chụp mấy trang di chúc đánh máy
bằng vi tính bày ở tủ kính phía bên ngoài. Đã thế mà bà ấy còn đòi phải có mấy
chầu caffe thì mới chịu dịch ra chữ quốc ngữ nữa cơ đấy? Nuá cho zui chút thôi,
chớ ai lại đòi hỏi quá đáng như rứa, ai lại được
zoi rồi đòi hai bà tiên nữa chớ? Dẫu sao cũng xin cám ơn người đàn bà đi đã mang về cho bà con
làng mình những món quà tinh thần vô giá mà tui chắc rằng có đầu thai lại được
kiếp sau thì tới mùa quýt bọn tui cũng chẳng dám nằm mơ.
Lâu
ni vì công việc bận rộn cứ bó chân bó tay nên không có dịp hóng hớt, cũng gọi
là dăm câu ba sợi cho vui cửa vui
nhà, có gì không phải mong ông cùng các bạn đừng để bụng.
Đồ Gàn
He he
Trả lờiXóa