Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

Thành công, đại thành công!

Thành công, đại thành công!
           
            Tui đã tự… mở cửa Giao mùa 12aba được rồi!
          Kính thưa các vị bô lão ở làng, trước hết em xin tạ tội cùng … tàn thể dân làng. Đó là vì sự vắng mặt của em trên… chốn giang hồ bấy lâu nay. Nghĩ đi nghĩ lại mà em cũng không thể giải thích được vì sao mình lười như rứa? Hay là tại vốn liếng văn chương đã cạn kiệt theo năm tháng tuổi đời? Hay là tai bận bịu chuyện chi chi? Hẳn có bác sẽ cho rằng dạo này em làm bà ngoại rồi nên bận rộn? Xin long trọng đính chính là không! Cháu em đi nhà trẻ, em chẳng phải coi ngó gì cả! Hình như có lẽ em đi chơi nhiều quá thì phải?!! Nói ra các bác đừng cười, em già rồi mà còn “máu me” chơi bời dữ lắm. Mê đi chơi đến nỗi mỗi lần đến sân ga hay ra phi trường, nhìn thấy thiên hạ va ly túi xách thì lòng em lại … rộn rã! Nhiều lúc em còn ao ước giá như đời mình là những chiếc… valy!
          Nhưng, dù có viết hay không viết thì tình cảm của em dành cho các vị chức sắc ở làng và toàn thể dân làng vẫn nguyên vẹn như ngày nào. Lâu lâu không gặp em lại thấy nhớ nhớ. Bằng chứng là chẳng có cuộc lê la nào mà vắng mặt em. Cách đây chừng một tháng em cùng mấy người bạn chu du tới tận… Ba kỳ. Hẹn hò gặp lão Minh thiệt là vui. Minh còn giói thiệu một ông chú đàn rất hay đi theo tụi tôi đến tận Phú ninh. Người … đàn sĩ đó nghe nói là cháu ruột của nhạc sĩ La Hối- tác giả của bài hát  “Xuân va tuổi trẻ”. Ông ta đã già nhưng đàn còn hay lắm. Chính nhờ tiếng đàn của ông mà buổi đi chơi của tụi tôi trọn vẹn vô cùng! Nhưng … rõ là nghệ sĩ, Ông ta không vợ không con, lấy cây đàn làm tri kỷ, lấy rượu làm tri âm. Tuổi tác cũng chưa phải là bao mà trông ông già yếu hom hem đến tội…
          Mới hôm chủ nhật vừa rồi (tôi xin được mở ngoặc đơn thông báo rằng kể từ hôm nay tôi đã không còn … bị dạy vào ngày chủ nhật. Bạn nào rủ lê la thì cứ bắn... tin), nhớ các bạn quá tôi bèn nhắn tin rủ lê la. Tin nhắn của tôi lập tức được phản hồi! Thảo thì cảm ơn bằng… tiếng Anh. Lão Lý cảm ơn bằng … tiếng Pháp… Còn gã mõ thì rối rít “tới liền! tới liền!” Chỉ có Sương là không hồi âm gì cả. Tôi và Thảo có gọi mấy lần mà máy vẫn … ò e! Lần ni rút kinh nghiệm, tui lo đến đúng giờ để … đón khách. Nhưng rốt cuộc cũng chỉ có mấy người. Để coi, về phía phụ nữ chỉ có tôi và Xuân Thảo. Về phía… thanh niên thì chỉ có lão Lý, Gã quản gia. Bác cả gái thi đang ở Sài thành, hèn chi bác giai ngủ mê man. Đã 7 giờ rưới rồi mà nghe giọng bác ta vẫn còn nhừa nhự như ngái ngủ! Hừ ! Hư quá! Nhưng rùi bác Cả trai bận về quê nên cáo lỗi không đến. Mụ Thọ thì đang chu du mãi tận trời Tây. (Rứa mà không hiểu răng, mụ vẫn bắn về điện thoại của tôi tin nhắn với nội dung nhờ tôi uống giùm mụ một ly cà phé!) Còn gã mõ thì gần cuối giờ mới đến… Bữa ni gã mõ rất ư là … xì tin với chiếc áo thể thao màu đen đỏ. Trông lão càng gầy gò nhưng bớt … xấu giai! ha ha! Chắc là lão tức lắm! Chừng nớ người mà cũng rất vui. Cứ gặp nhau là vui. Nói đủ chuyện trên đời. Nhiều lúc tôi cao hứng hoỉ bác lý và bác quản về tình hình thời sự, chính … chị trong nước, lão lý la rần rần “Chuyện cái làng 12aba mà ta lo không xuể mà cái nhà chị bán xôi ni cứ hỏi chuyện đâu đâu? Ai mà lo cho nỗi!”. Tôi than với ban … chỉ đại của làng rằng tôi sắp về hưu rồi, buồn lắm. Quản gia an ủi “Buồn chi, tui đây ưng về bắt chết. Bà yên tâm đi. Lúc nớ tui mời bà đi uống cà phê, mỗi ngày … ba cử là hết buồn ngay”. Quân tử nhất ngôn!.Lão nhớ đó nghe, he he he...     Trong cuộc trò chuyện, lão lý chê tôi lâu nay đã không viết lách gì mà hình như cũng không đọc blog thì phải. Đúng! Khổ thân tôi. Mỗi lần muốn mở ra coi bài vở của lớp thì phải nhờ đến con. Vui thì hắn mở. Buồn thì hắn nhăn nhó. Địa chỉ nhà 12 thì thay đổi . Tôi … quớ! Chịu , không biết làm răng. Lần này quản gia chỉ thiệt rõ ràng. gã nói ‘Những gì không biết thì tra …gu gồ”. Tôi đã thử tự mình mở. Trời ơi! Lần đầu tiên tôi mở được. Đúng như mụ Thảo nói “Thiệt quá đơn giản”. Như rứa là từ nay tôi biết mở trang blog của lớp mình mà chẳng phải nhờ con. Thật là … thành công … rực rỡ!
          Câu chuyện hàn huyên thì vẫn còn dài nhưng lão Lý bắt đầu nhấp nhỏm. Ý chừng lão lo lẵng việc chi thì phải. Nhà chị Thảo hình như cũng bận mua bán nên mọi người tạm biệt. Chà không biết chủ nhật tới ai sẽ … mời cà phé hè?

Mây Xanh

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét