Nhớ
Nhớ em nhớ đến điên cuồng
Em ơi có biết nỗi buồn gọi ta
Gần nhau mà cứ cách xa
Nghìn trùng vời vợi biết là vì đâu!
Hát dạo
Con nhồng nó hót bên sông
Lêu lêu cái gã đàn ông khù khờ
Vai đeo nặng một túi thơ
Làm tên hát dạo bên bờ nhớ thương.
Nhường
Ta buồn cứ tưởng người vui
Hóa ra người cũng buồn hơn ta nhiều
Ta buồn từ sáng đến chiều
Nghỉ một chút rồi từ chiều qua đêm
Nỗi đau đi giữa êm đềm
Người buồn ra đứng bên thềm ngóng ai
Ô hay ta hẹn đến mai
Nỗi buồn nhường lại em vài ba hôm.
Vắng
Thơ ta em chẳng có tên
Chỉ có một nỗi đau bên nỗi buồn
Chiều hôm chớp bể mưa nguồn
Làm ta quay quắt điên cuồng nhớ em
Cuộc tình không tuổi không tên
Không có đoạn cuối lại quên mở đầu
Đường trần biết mấy nông sâu
Dã quỳ vàng rực một màu yêu thương
Ta đi hỏi gió ngàn phương
Hình em vẫn mãi đêm trường chiêm bao.
Mạc Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét