Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

Trột eng


Trột eng

             Ngây thơ, nhẹ dạ, cả tin...... đó là tất cả những gì mà cái thằng tui đưa ra để tự an ủi mình rèng, có lẽ cũng do cái bổn tính trột eng của mình mà ra cả nên đừng có trách móc chi ai, chỉ biết ngậm ngùi định bụng sẽ chẻng núa ra lồm chi mà thêm mắc tịt với bà con xóm làng. Nhưng đêm nằm nghĩ lại càng tức anh ách cái bụng không sô ngủ được nên đành ghi ra đây mấy chữ cho nhẹ bớt cái nỗi lòng. Ai đời tui vừa mới quẹo cái xế nổ vào đến sân chưa kịp tét máy thì con bé út nhà tui từ trong nhà chạy ra hồ hởi
           - Ba wơi! Con vừa trên mạng xuống thấy thông bố của lớp ba mời cả lớp lên nhà bác Cả Lê đển dự liên hoan và nhận quà Hàn Quốc....
            Tui không tin, liền bảo con bé mở mạng ra coi thì quả đúng y như zậy. Chà chà, cái việc trước hết phải đi tắm rữa cho thơm tho cái đã, rồi chọn một bộ cánh thiệt oách diện zô, chải sơ mái tóc hai line cho đâu ra đó và à lê a lế à lê lên nhà bác Cả. Tui mới dắt xe ra cổng thì con út nhà tôi hỏi tui có về ăn cơm tối không làm tui mất trớn:
          - Đi dự liên hoan mà, ở nhà cứ ăn cơm đừng để phần!
            Núa rùi tui nổ máy xe và dông thẳng ra đường, trên đường đi tui cho xe chạy tành tành và bỗng dưng mồm lại huýt sáo vang vang làm như yêu đời lắm. Cũng phải thôi! Vì sắp được gặp lại bạn bè và nhứt là được thưởng thức những món eng mà bác Cả gái mang từ Hàn Quốc zề như món Kim Chi, món KimBap, món mì lạnh Naengmyon, món thịt bò nướng Bulgogi hay món mì đen hảo hạng Jajangmyeon... Chỉ mới nghĩ tới thôi mà cái bụng của tui nó sôi lên òng ọc và nước bọt cứ ứa ra liên hồi làm tui muốn ọc cả ra.
           Đến đường rẽ vào nhà bác Cả, tui cho xe chạy chậm lại và chú ý quan sát thì thấy trước sân nhà bác Cả “lề có rộng, cổng có cao, cao hơn những buổi trưa hè đầy vắng lặng” làm tui thấy hơi chột dạ. Chạy đến nơi thì cửa đóng then cài, chẻng có ma mô tới hết, cẩn thận tui dựng xe zô lề và hỏi người nhà bên cạnh thì được họ cho biết bác Cả gái đi tập Yoga với thể dục nhịp điệu, bác Cả trai thì đi wánh cầu lông,còn cô út thì ở nhà chồng.... thế là hết!
             Níu mà có các bạn ở đây trông cái bộ dạng của cái thằng tui lúc nầy thì thiệt tội nghiệp đến biết bao nhiêu, mới vừa cách đây mươi phút ra đi hăm hở và hồ hỡi bao nhiêu thì bây chừ cái thằng tui như cái lốp xe xìu vì bị xơi đinh của bọn đinh tặc rãi ở ngoài đường bấy nhiêu. Mặc cho cái bụng nằn nì phản đối, tui lên xe lồm một vòng về đường 2-9 chạy qua cây cầu mới Trần Thị Lý thấy lòng vui vui trước công trình hiện đại nầy, nhân thể tui lại vòng qua Cầu Rồng và dựng xe ngắm ngía một lúc cho thỏa sức và mới thấy Đà Nẽng mình mới đẹp lồm sô. Nhưng rùi việc gì đến phải đến, chẻng lẽ cứ để cái bụng lép kẹp đứng hoài trên cầu mà ngắm thì sẽ hết đói hay sô? Tui lại ể oải lên xe mò về nhà. Vừa vào đến sân thì cái bà xã nhà tui ngạc nhiên
      - Ụa!!! chớ nghe mấy đứa nhỏ bảo ông đi liên hoan mà reng zề sớm rứa? Rùi bả lại còn cừ lên thiệt là to nữa chớ.
         Tui bực mình lầu bầu trong miệng: Liên hoan cái con khỉ họ, đang đói rã ruột ra đây mà còn cừ. Vừa bực vừa tức tui cỡi pheng cái bộ cánh mắc lên móc trong khi bà xã tui cùng mấy đứa nhỏ cừ một cách khoái chí. Con út tui lại gào lên:
           - Bữa ni là ngày cá tháng tư mà ba! là ngày...... Tui như sực nhớ ra và cái cục quê như chắn ngang cổ họng trong lúc bà xã tui hỉ hả.
            - Bữa ni là ngày tàn thế giới núa lố mừ...
              Tui ú ớ đứng như trời trồng và có đường đến độn thổ mất thôi! Và thầm trách cái bao lãnh đạn của làng 12A3 chơi thiệt là ác, nhưng cũng tự trách mình là chính: ai biểu trột eng chi !!!


                                                                                            2/4/2013

                                                                                            Đồ Gàn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét