Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

Giữ lửa


GHI NHANH

Giữ lửa
 
                     Lão Lý thiệt là quá quắc, đã được mời đi dự cafee “bồ đề” rồi mà còn bày đặt chảnh chọe này nọ làm cho chị Xôi đâm bực cái cửa... nhà. Đã thế Xuân Thảo cô nương còn đế thêm zô y như thể đổ thêm đèn và lửa (nói lộn rồi cha nội: đổ thêm dầu vào lửa chớ!) Ừ thì coi như rứa đi, làm cho chị Xôi càng tức điên lên:
     - Núa cho mấy ngừ biết nghe, vì tìn cỏm bạn bè mà tui đã hủy bỏ chuyến du lịch Bà Nà để ngồi đây mà làm con cò đợi mấy ngừ, rứa mà lão Lý còn chọt chọt tui wài làm tui muốn..... hóc lên đây nề .(Xin núa nhỏ cho chị Xôi biết nghe, cũng may mà chị rủ tụi nầy đi ún cà phê đó, chớ không chị đi Bà Nà thì có nước ngồi chờ văn đợi đến khuya mới đi được, quá tải đến không thể tưởng tượng được, đừng tưởng bở en nghe! Vì nhà cáp treo khuyến mãi dỏm giá mà!!!).
                   Quả thiệt tội cho nhà chị Xôi, lâu ngày không lê la nhớ bạn nhớ bè nên chanh thủ ngày chủ nhựt được nghỉ không “gõ đầu trẻ”, nhờ anh Mõ nhắn tin: “Chủ nhật 7 giờ, mời các bác đến quán Lang tiêu ở đầu đường P.Thanhha để ún cà phê. Nhớ các bác nhén típ”-từ Mõ-.
                   Đó! Các bác thử đọc đi, tui ghi lợi y như tin nhén của anh Mõ đó, báo hại tui phải đèo lão Lý đi tìm cái quán lang tiêu lang ớt chi đó đến hụt cả hơi và khi tới nơi đã thấy “đệ nhứt trột en Xuân Thảo cô nương” đã ngồi chễm chệ ở đó rùi. Phải đến 8 giờ thì nhà chị Xôi mới đủng đà đủng đỉnh đi tới, chưa kịp đặt cái tư điền xuống ghế thì chị đã la ơi ới
      - Các ông các bà làng mình thiệt là chán, nhén tin là 7 giờ mà ....
          Chị Xôi chưa núa hết câu thì lão Lý đã nhảy chồm hỗm vô miệng chị ta
      -  Chớ bà nhìn lợi thử bà đến đây bây chừ là mấy giờ ?
                    Chị Xôi như bẽn lẽn đưa tay che miệng cừ chữa...  cháy và hối hả gọi cô bé phục vụ đến để đặt hàng en ún búa xua. Bất giác chị Xôi thở dài thường thượt khi nghe lão Lý từ chối vì đã xực điểm tâm rùi, còn Xuân Thảo thì mới vừa chén bánh mỳ chay đậu đường xong. (Coi bộ nhà chị Xôi lây cái bệnh của anh Mõ rồi đó!). Lúc nầy thì Xuân Thảo đã gọi điện cho bác Cả gái thì được biết bác Cả gái đã đi Sè Ghềnh, bác Cả giai thì ngủ chưa dậy (Vì không có người báo thức) mà ác nỗi Xuân Thảo lại đưa cái dộng đi cho chị Xôi nói leo:
      - Ui chu choa chán quá đi bà wơi! Tới chừ mà bác Cả giai chư tới lòm tui bùn mún chết đây nề.
      - Đó... đó...đó... chính miệng bà núa ra à nghe! Đừng có mà chối hỉ .Xuân Thảo truy vấn liền làm cho chị Xôi thêm bẽn lẽn.
      - Ờ...ờ...thì núa cho zui zậy thôi chứ mấy mươi năm zề trước không en được để tới chừ thì bác Cả giai còn non nước chi mà....
                     Mà y như rằng linh ơi là linh, mới vừa nhắc tới là bác Cả giai đã xuất hiện liền và không khí có phần nóng thêm lên. Xuân Thảo gọi điện cho anh chàng Udum Pha Lũy thì anh ta vẫn cố thủ ở Kỳ Tam City, kể cả lão Quản gia cũng vậy vì công chiện ngập đầu ngập cổ không về được. Tiếc thật! Tuy mới có bốn con người ta nhưng lại ồn ào hơn các bàn khác rồi đến gần 9 giờ thì mới thấy anh Mõ rề rề đi tới. Chưa kịp ngồi thì anh Mõ đã bị nhà chị Xôi cảnh cáo liền
      - Chớ ông thông tin thông báo chi lạ rứa ông? Tới chờ mà ông mới tới thì thôi núa ai được?
      - Đang bị dân biểu hành từ hồi sáng tới chừ mệt mún đứt hơi ra đây,đáng lẽ còn phải chở hàng ra chợ sợ không tới được mà tui cố gén như ri là hết mức rùi bà còn đòi chi nữa chớ....
                   Mọi chiện đã được giải bày xong và ai cũng thông cổm cho điều kiện sống của mỗi người nên cuộc vui lại đi vào quỹ đạo của đấu hót và mọi người lại sa vào cái “trận địa hàng không giá rẽ” nhân chuyện bác Cả gái đi Sè Gềnh sáng nay làm cho Xuân Thảo , chị Xôi và lão Lý ngồi ngẫn tò te và phục sát đất cho cái sự hiểu biết của anh Mõ về lĩnh vực nầy.
                  Ngồi chơi một lúc rồi ún hết ly trà gừng thì lão Lý ra hiệu cho tui và nhỏ nhẽ với mọi người:
      - Níu không bận công việc thì tui sẽ ngồi lại lâu, chừ xin phép bác Cả và mọi người cho tui rút để về quê lo việc gia đình, chiều ra lại phải đi đám tang của mẹ người đồng đội cũ và tối lại phải đi họp nữa. Xin hẹn vào một dịp khác gặp lại và sẽ có nhiều chiện zui hơn.
                  Núa rồi lão Lý đứng dậy ra về có vẻ như còn tiếc rẽ lắm, trong lúc ấy thì bác Cả núa với theo
      -Đúng là con người bận rộn, chưa thấy lúc nào hắn được thảnh thơi hỉ!
                 Tui nổ máy xe và đèo lão Lý chạy đi theo kế hoạch của lão, không biết sau đó có ai đến nữa không nhưng tui thấy rất vui và cám ơn nhà chị Xôi đã luôn giữ được ngọn lửa hồng của tình bằng hữu trong lòng.

                                                                                     15/4/2013

                                                                                      TÊ KA

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét