Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

Một cách tưởng nhớ Trịnh Công Sơn


MỘT CÁCH TƯỞNG NHỚ TRỊNH CÔNG SƠN.

          Đêm  29/03 khán giả Đà Nẵng được một đêm no nhạc Trịnh Công Sơn tại Trung tâm tổ chức hội nghị Golden Phenix.
          Đêm nhạc  gồm 5 ca sĩ : Trần Thái Hòa, Thủy Tiên, Hồ Trung Dũng , Đức Tuấn và Cẩm Vân.
          Phải nói là dân miền Trung mình đói văn hóa, họa hoằn lắm mới có một đêm nhạc nghe đươc thì giá vé ở tận đâu đâu. Người có nhu cầu nghe thì… nhấc lên đặt xuống khi phải xuất hầu bao cả nữa tháng lương để đổi lấy vài giờ thăng hoa. Người không cần phải nhìn giá vé thì đi nghe ca nhạc hay đi nhậu cũng như nhau.
          Vì thế cho nên mỗi khi tổ chức một đêm nhạc nghe được thì y rằng  lỗ là cái chắc.  Ông bạn tôi đã một lần quá sung mời một lúc một dàn sao về  biểu diễn tại nhà hát Trưng Vương : Tuấn Ngoc, Elvis Phương, Duy Quang, Nguyên Thảo, Đức Tuấn , Khánh Linh… MC thì ông mời  Quỳnh Hương , lại được cả  bác Phạm Duy  đồng ý ra tham dự  dù chỉ ngồi  nghỉ tại hàng ghế đại biểu.
          Cả công ty lao vào tổ chức cùng anh , nào xin giấy phép, nào mời ban nhạc, nào âm thanh ánh sáng , nào treo băng rôn quảng cáó, rồi in vé, rồi vé mời. Nói chung là hàng tỉ tỉ chuyện không tên, không dự định trước cứ không mời mà đến… gần 2 tháng trước đêm biểu diễn.
          Kết quả là nhà hát Trưng Vương chật cứng mà vé bán  thì chỉ tiêu thụ hơn một nữa , khán giả ra về hả hê vì lâu lắm mới được nghe một bửa đả tai còn công ty méo mặt vì lỗ.
          Thôi thì dân yêu nhạc  Đà Nẵng đành ngước cổ lên trời mà nhìn các ca sĩ bay vèo vèo từ Nam ra Bắc  hay từ Bắc vô Nam mà chỉ họa hoằn lắm mới đáp xuống Đà Nẵng.

Trở lại với đêm nhạc  29/03
          Phần mở màn  ca sĩ Thái Hòa làm một lèo 4 bài. Hát đến bài thứ tư thì khán giả chỉ  chực cho … xong để vổ tay cho anh xuống. Đã hát không hay lại còn nói linh tinh , lên sân khấu mà cứ giới thiệu mình là doanh nhân (chắc trong kinh doanh anh sẽ giới thiệu mình là ca sĩ)
          Rồi đến  ca sĩ Thủy Tiên, cái cô nầy  có cái giọng hơi giống Khánh Ly, nhất là lúc cô cất giọng nhưng chưa xuất hiện “Xin cho tôi….” nhưng rồi những bài tiếp theo cô cũng chỉ là một ca sĩ  yêu nhạc Trịnh . Mà giữa  yêu và thể hiện cho hết Trịnh Công Sơn thì đường còn dài. Nếu so sánh thì tôi  vẫn thích nghe Ánh Hà của Đà Nẵng  hát hơn.
          Đức Tuấn mượt mà trong những bài tình ca . Anh không dài dòng, không kể lể, lên sân khấu là để hát… hay nên rất hợp ý khán giả. Không như các ca sĩ khác , Đức Tuấn  nói là anh không có kỷ niệm gì với Trịnh Công Sơn, nhạc sĩ mất khi anh mới 20 tuổi,  anh cũng chưa hề gặp mặt ông. Nhưng không vì thế mà anh không là người hát hay nhất  đêm nhạc.

          Cả khán phòng gần 500 người. Là những người yêu nhạc Trịnh, họ đến với đêm nhạc với cả sự trân trọng và chờ đợi. Trân trọng, lịch sự đến độ ca sĩ Cẩm Vân phải thốt lên là khán giả Đà Nẵng ăn mặc quá đẹp  khi đi nghe nhạc. Chỉ tiếc là cái họ được đáp lại không như họ đã chờ đợị .
          Nhưng có lẽ cái khó chịu nhất là phần giao lưu của  Nhà thơ Đông Trình , con trai ông và một người nào đó có cặp kiến giống Trịnh Công Sơn được mời lên sân khấu . Họ nói về  TCS, họ xưng là người cùng thời, họ kể về kỷ niệm với TCS (không có kiểm chứng) . Với cái giọng Quảng Bình  trọ trẹ, với dàn âm thanh không được lọc âm, với những chuyện  đầu ngô mình sở … dài lê thê đến nước nầy thì khán  giả  không lịch sự được nữa, họ hò  họ la họ vỗ tay khi các ông đang nói  - có nghĩa là  biết rồi, khổ lắm nói mãi, Các bác làm như không có các bác là không ai biết đến Trịnh Công Sơn…
          Tôi chạnh lòng khi nghỉ đó là thầy giáo dạy văn của mình năm xưa. Chắc chắn ông cũng là người yêu nhạc Trịnh, là người biết ít nhiều về TCS, nhưng sao ông không có cái nhạy của người dạy văn để nhận ra rằng khán giả không muốn nghe những chuyên riêng tư ấy, rắng trước ông và trong mỗi đêm nhạc Trịnh đã có hàng tỉ người đã tự nâng  mình lên ngang ngang với TCS như thế… để thể hiện. Mà cũng có thể là do quá hâm mộ.
          Đêm nhạc khép lại bằng bài Nối vòng tay lớn. Người dể tính thì bằng lòng với những bài  nghe được , với giá vé phải chăng (350.000d) kiểu như tiền nào của ấy, nguời khó tính thì hậm hực cho khâu tổ chức, cho những ca lẽ làm mất cái hồn của nhạc Trịnh.

          Tôi thì thương cho Đà Nẵng lắm, chỉ cần so với Huế thôi cũng đã thấy mình  nghèo  văn hóa. Qui luật chẳng đã rõ là, hể cái bụng càng to thì cái đầu càng teo mà dân Đà Nẵng thì hình như đang có khuynh hướng đầu teo . Nếu bạn không tin cứ thử đi một vòng quanh các quán nhậu vào buổi chiều sẽ có câu trả lời.

Thophanthi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét