Đa mang
Niềm vui ở rất xa em
Nỗi buồn gần lắm đêm đêm lại về
Nghe trong nỗi nhớ hẹn thề
Đưa tay níu lại cơn mê dịu dàng.
Cho người lữ thứ đa mang
Tìm em lạc bước địa đàng khổ đau
Ngàn thương vạn nhớ về nhau
Tình yêu ôi quả nhiệm mầu người ơi.
Lúc gần bỗng thấy xa xôi
Khi xa thì lại bồi hồi nhớ mong
Phải chăng xa mặt cách lòng
Mà sao ta mãi cứ đong nỗi sầu.
Cứ trông trời mãi mưa ngâu
Để đan nỗi nhớ bắt cầu em qua
Để nghe trời đất giao hòa
Yêu thương thức dậy làm ta ngỡ ngàng.
Ru em gieo mấy cung đàn
Nỗi buồn rồi sẽ lụi tàn trong ta
Cuộc tình xưa dẫu phôi pha
Nhưng mùa xuân mãi không già trong nhau.
Lãng Dzu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét