Tình
thu
Mỗi độ thu về
tôi lại làm thơ
Để nhớ đến em
một thời hoa đỏ
Nhớ đến tình
yêu của một thời khốn khó
Vô tư - trong
sáng - dại khờ.
Ngày ấy chúng
mình chưa biết làm thơ
Chỉ học thuộc
lòng những bài thơ tình hay nhất
Của những thi
nhân một đời yêu chân thật
Đã vắt kiệt
tim mình cho bất hạnh khổ đau.
Cứ ngỡ tình
yêu có muôn phép nhiệm mầu
Là thiên đường
với hoa thơm quả ngọt
Róc rách suối
reo mây bay chim hót
Hạnh phúc mãi
mỉm cười với những tình nhân.
Ôi tình yêu là
bể khổ chốn dương trần
Đã vướng chân
vào thì trầm luân khổ ải
Mà loài người
vẫn điên cuồng đắm say mê mãi
Trong đó còn
có tôi cũng là một tín đồ.
Câu chuyện tình
buồn sao quá ngây ngô
Nhưng đã trở
thành một tình yêu chân chính
Dù bây giờ chúng
ta như một phương trình vô định
Tôi vẫn đứng ở
thu nầy gọi em về lại thu xưa.
Tiêu Đầu Hàn Giang Phố
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét