Em với mùa thu
Thu vẫn đấy và tôi vẫn đấy
Thu đã sang rồi mà em ở nơi đâu
Tháng bảy nào mà không có Mưa Ngâu
Cho mình lại ôm mối sầu thiên cổ.
Mỗi độ thu về với muôn ngàn lá đổ
Hỏi chiếc lá nào mang hình bóng em tôi
Hỏi cơn gió nào từ miền quá khứ xa xôi
Mang trả lại cho tôi tình yêu đã nhuốm
màu sương khói .
Trong cơn mê ngỡ tiếng ai mời gọi
Hoa nắng rực sắc vàng nhảy múa dưới chân
em
Thu đến biết bao lần thu còn nhớ hay
quên
Có một kẻ hát rong đứng bên đời hiu
quạnh.
Ước mơ hái những vì sao lấp lánh
Làm quà tặng cho người yêu dấu trong tim
Mơ ước lụi tàn khi làm vỡ đức tin
Rồi lặng lẽ ru tình buồn vui theo năm
tháng.
Đêm lại đêm nghe quốc kêu lẽ bạn
Tôi gọi tôi về tìm em giấc mơ xưa
Và người ơi tình bỗng xót xa đưa
Cho lá vàng rơi rơi vào miền cổ tích.
Bài thơ viết cho em giữa đêm thu tỉnh
mịch
Trong tiếng gió thì thầm khi lá trở mùa
sang
Giọt mưa thu thánh thót những cung đàn
Và em là một bản tình ca không bao giờ
kết thúc.
Dzu
Tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét