Biển
động
Lần
đầu tiên anh viết cho em bài thơ về biển
Không
có sóng xanh nhấp nhô vờn bên sóng bạc đầu
Không
có những an bình vương trên cánh hải âu
Mà
chỉ có bóng quân thù đang xua tàu ra Biển đông cướp phá.
Đâu
hết rồi những tháng ngày êm ả
Biển
bình yên bỗng biến thành bão tố quay cuồng
Những
bờ cây hòn đá hay ngọn sóng tưởng rẫy run
Tất
cả đã vươn lên và trở thành chiến lũy
Tất
cả đã hóa thân trở thành những người chiến sĩ
Trở
thành những cột mốc thiêng liêng của tổ quốc anh hùng.
Anh
viết cho em bài thơ về biển đảo thủy chung
Của
một dân tộc với bốn nghìn năm giữ nước
Ông
cha mình tự ngàn xưa đã đổ máu xương mới có được
Một
Hoàng Sa và một Trường Sa gấm vóc bây giờ.
Chủ
quyền non sông ngay từ lúc hoang sơ
Những
Hải Đội Hoàng Sa đã đóng đinh bờ cõi
Chiến
tích anh linh muôn đời sáng chói
Bằng
những ngôi mộ gió vô danh ấp nấm ủ hồn.
Tiếng
ốc tù và vang vọng giữa hoàng hôn
Là
tiếng Tổ quốc thiêng liêng đang gọi hồn dân Việt
Là
lời hịch của non sông xé lòng da diết
Khi
Biển đông ngoài kia đã dậy sóng căm hờn.
Có
phải anh và em đang đong đếm những thiệt hơn
Khi
những người lính đang ngày đêm giữ gìn biển đảo
Khi
những người ngư dân vừa lo miếng cơm manh áo
Và
vừa sẵn sàng bảo vệ ngư trường truyền thống của cha ông.
Chiến
tranh là điều mà nào ai có chờ mong
Nhưng
kẻ thù buộc dân tộc ta phải đứng trên đầu ngọn sóng
Đất
nước ta đã bao lần vượt qua cảnh dầu sôi lửa bỏng
Và
đã anh dũng đứng lên trong vòng tay công lý của loài người.
Biển
đảo sẽ bình yên,sẽ rạng rỡ những nụ cười
Và cánh
chim câu sẽ ngủ say trên nhành ô liu huyền diệu
Ta
cùng thắp tim lên để nghe lời núi sông hiệu triệu
Bài
thơ viết về biển cho em dẫu thiếu một chữ tình.
18/6/2014
Đỗ
Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét