Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

Khúc ca về “Người gieo hạt”


Khúc ca về “Người gieo hạt”

Những cô cậu học trò của một thời xa lắc xa lơ
Cái thời của mode quần ống loe ống túm
Áo lai bầu cùng tóc dài hippi làm thầy cô ngao ngán
Cái thời của chiến tranh bom đạn điêu tàn.

Thế hệ học trò chúng ta đến trường trong tâm trạng bất an
Cái chữ lững lơ treo trên đầu nòng súng
Nhưng mỗi lần thu sang phố phường đầy lá rụng
Bao mái đầu xanh vẫn mơ ước được tới trường.

Bóng tối chiến tranh dẫu làm nhòa nhạt quê hương
Nhưng thầy cô đã gửi trao cho chúng ta hết lòng nhiệt huyết
Về một tổ quốc Việt Nam mấy nghìn năm oanh liệt
Cho chúng ta làm hành trang vững bước vào đời.

Học trò chúng mình ngày ấy cũng ham chơi
Cũng phá bỉnh làm thầy cô buồn bực
Có nhiều lúc đòn roi đành bất lực
Nhưng khuất phục quy hàng trước ngọn lửa yêu thương.

Trong mỗi đời ta ai cũng có một mái trường
Ai cũng đã đi qua một thời áo trắng
Để bây giờ trong những phút giây tỉnh lặng
Ta bỗng thấy bùi ngùi nuối tiếc khôn nguôi.

Nhớ thầy cô rạng rỡ ánh mắt cười
Khi ta chăm ngoan học hành tiến tới
Biết ơn ngọn roi mỗi lần ta phạm lỗi
Để cho ta hôm nay khôn lớn nên người.

Chúng ta đang bước qua đỉnh dốc của cuộc đời
Nhưng thời đèn sách vẫn còn tươi xanh mãi
Xin gửi lại đây ngàn lời dấu ái
Dâng tặng thầy cô “Người gieo hạt” nhiệm mầu.

                                                               20/11/2013
                                                            Hoàng Trương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét