Chuyện làng tôi
Không biết vì sao sau khi Giao Mùa
liên tiếp báo tin buồn thì chẳng thấy có ai tới lui gì cả (có khi hơn 2 tuần
rồi chứ lị?). Phần cái bao lãnh đạn thì mạnh ai nấy lo, phần dân tình thì mạnh
ai nấy zút mặc cho cái làng 12A3 vắng tanh như cái chùa Bà Đanh. Tui cũng cố
tìm hiểu xem tình hình nó như thế nào, nhưng rồi cũng đành chịu vì sức người có
hạn làm sao mà đi cho xuể được! Chỉ biết sơ sơ là lão Lý bỏ làng đi dong biệt
tích, lão Quản gia thì lại đi “đào bới” ở tận đẩu đâu, cái nhà chị Xôi thì coi
như mất hút theo “Tiếng chim hót ở bụi mận gai”, còn cái nhà chị Pie thì lại
sang Tây để điều chỉnh cái đồng Eurozon cho khỏi lâm vào suy thoái. Riêng cái
lão Udumphalũy thì đêm ngày lo luyện “Cửu âm chân kinh” để xuất đời hành đạo và
số bà con dân làng mình còn lại thì họ tùy nghi di tản đi đâu mất tiêu (Cũng
phải thôi, chớ ở lại cái làng nầy thì cạp đất mà sống à?). Vẫn biết cái chuyện
buồn đau thì không làm sao tránh được, song rồi nó cũng sẽ theo thời gian mà
nguôi ngoai. Cái quan trọng bây giờ là làm sao kêu gọi bà con làng mình trở về
quê cũ để làm ăn, chung tay xây dựng lại xóm làng để còn chuẩn bị cho ngày hội
làng vào cuối tháng 6 tới chớ. Nghĩ đến đó mà tui thấy buồn nẫu cả ruột gan, nhưng
sức cùng lực kiệt một mình tui thì được cái nước non gì? Nhưng dẫu sao tui cũng
là con dân của làng 12A3 mình, cũng đã từng chịu nhiều ơn mưa móc, lẽ nào lại
cứ đứng nhìn xóm làng heo hắt dìu hiu mãi vậy sao! Thôi thì có được chút nào
hay chút ấy gọi là để giữ lửa cho làng,biết đâu có ai đó sẽ nghe thấy và sẽ gọi
nhau về sum họp lại cho vui.
CHUYỆN
LÀNG TÔI
Từ
ngày lão Lý bỏ làng
Mánh
mung phe phẩy hoang đàng ăn chơi
Chỉ
lo toan tính lỗ lời
Mặc
bà con khổ kêu trời nào hay
Không
nhờ lão Quản ra tay
Giao
Mùa thoi thóp từng ngày thảm thương
Nói
ra bao cảnh đoạn trường
Mụ
Xôi bỏ chợ,Thọ Phan vắng nhà
Tài
Nguyên thì ở phương xa
Nửa
vòng trái đất lọ là buồn vui
Vợ
chồng bác Cả ngược xuôi
Cha
già mẹ yếu chăm nuôi tháng ngày
Mõ
làng thì thiệt khổ thay
Từ
ngày mõ bễ cấy cày dân biêu (dân biểu)
Chị
Ốc bận biết bao nhiêu
Có
còn mơ mộng sáng chiều thơ không
Hồ
Trường nay đã tinh thông
Cứu
người chữa bệnh ân hồng phước thiêng
Ba
Ga thì thật chính chuyên
Chăm
lo vợ hiền đau ốm chỉn chu
Phượng
Lê thì vào nhà tu
Ơn
trên cứu rỗi mây mù trần gian
Lý
phó thì vẫn dịu dàng
Chuẩn
bị lên chức nên càng thêm vui
Đức
Lang tính tới tính lui
Trưởng
nam hỉ hỉ cho rùi trách nhiêm
Xuân
Thảo thì rất trang nghiêm
Tần
tảo đi tìm đạo pháp thập phương
Thanh
Hồng, Thanh Thủy rời trường
Hạ
cánh lặng lẽ lĩnh lương hiu rồi
Bông
hồng vàng ở xa xôi
Gặp
Ấn có ngồi tâm sự cùng nhau
Tâm
hề vợ có bớt đau
Cả
Chi lùn nữa!hè sau có về
Ngọc
Tuyền nhõng nhẽo tỉ tê
Ve
sầu Đức Tấn say mê thi đàn
Ngọc
Thanh còn có gian nan
Võ
Thuật điện nước lại càng bận hơn
Kim
Liên hay dỗi hay hờn
Lặng
sâu núp kỹ cô đơn mặc đời
Ngọc
Nữ lại rất chịu chơi
Đau
răng nhổ trám xin mời ghé qua
Phượng
Huỳnh vốn tánh thiệt thà
Giữ
cháu và kể chuyện ma zách lầu
Lý
Cựu ấy lão Đăng Châu
Đã
ngần ấy tuổi tóc màu vẫn xanh
Còn
như cái cặp Thanh Thành
Bệnh
khớp có khỏi hay tành tành như xưa
Minh
Hà hạ cánh hay chưa
Về
mở quán nhậu sớm trưa bơ đời
Bích
Hà chắc vẫn thảnh thơi
Lâu
lâu ôn lại một thời Chămpa
Tấn
Dũng thì vẫn tà tà
Ai
kêu tui đó ở nhà có ngay
Thu
Sương vẫn cứ loay hoay
Phục
vụ cưới hỏi độ rày ra sao
Bạn
Quyến thì ở phương nào
Thân
Văn Tây nữa xin chào bạn nghe
Mãi
lo nói chuyện bạn bè
Còn
cô chủ nhiệm chẳng hề hỏi thăm
Cô
phê học bạ cuối năm
Hạ
bậc đạo đức để nhằm răn đe
Giờ
đây lão Lý phè phè
Chắc
đang bài bạc rịu chè nơi nao
Bắt
thang lên hỏi trời cao
Sao
không vặt cổ bọn cường hào kia đi
Để
mong tương ngộ cố tri
Làng
mình sum họp có gì vui hơn.
6/5/13
Đồ Gàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét