Cờ phờ
Thiệt tội cho cái thân lão Lý, không biết mắt mũi thế nào mà đọc tin nhắn
của lão Quản Gia nhắn là nhà chị Mây nhờ mời “cờ phờ” bà con làng ta ở cái quán
XXX số YYY…. ở đầu đường Phan Thanh, làm lão ta bắt cái thằng tui wánh cái con Wave
chạy zớn za zớn zác dưới trời mưa ở ngoài đường để tìm địa chỉ. Bực mình quá
tui bảo lão gọi lại cho lão Quản đã tới chưa và đang ở mô thì tui nghe loáng
thoáng tiếng trả lời rèng: Ủa tới rùi hả? Mà Chị Mây mời đúng 8g35 kia mà! Hình
như ở cái quán “Lãng quên” hay “Lãng Tiêu, lãng ớt” chi đó. Tui lại hành hạ con
Wave chạy tới quán cũ thì thấy họ đổi tên thành “Đất Quảng”, thì thôi cứ dắt cái
con ngựa máy vào đại đó cho đỡ mưa rùi tính sau. Bà con thấy chưa?Sau bao năm cắp
tráp theo hầu lão ta, tui có lạ chi cái bổn tính trột en vào hàng cao thủ của lão.
Ai đời người ta đã bấm quẽ và mời đúng con số 8g35 rứa mà mới 8g thì lão đã diện
đồ rồi hối cái thằng tui đi tấp tán làm tui không kịp mặc đồ.(Chắc các vị lại
cười tui phải hông? Là hổng phải tui “uổng trờ” mô mà là không kịp mặc đồ... mưa
đó!)
Cũng may, khoảng mươi phút sau thì lão Quản tới tui mới yên tâm là đúng
cái quán ni rồi. Hai anh em ngồi tám chưa được dăm phút thì cái nhà Chị Mây mới
tới và nở một nụ cười với nhời xôi lĩn chân thành vì “đì –lây”. Sau khi lục vấn
lão Quản có nhén dùm không mà reng chưa có ai tới thì lý phó Diệu Minh cũng vừa
nhét vội cái áo mưa lên xe máy chạy ùa vào vì sợ ướt. Đâu được mươi phút thì
hai ông bà Thọ Pie cũng có mặt làm cuộc hội ngộ thêm ấm cúng và câu chuyện mỗi
lúc càng nóng hơn với chủ đề chuyên chăm sóc cháu nội ngoại trên từng cây số làm
cho lão Lý phải nói nhỏ với lão Quản: “Thôi hai anh em mình chuyển đi bàn khác đi
anh Tư” làm cho các diễn giả cụt hứng và chuyển đề tài. Sau Khi cờ phờ đâu được
một lúc thì không thấy ai tới nữa, nhà Chị ThọPhan nhìn mưa rơi với tâm trạng rất
chi là tâm trạng, thấy vậy lão Lý hỏi duyên cớ vì đâu thì ThọPhan buông một tiếng
thở dài thườn thượt: “Không hiểu sao dạo nầy bà con làng mình mua bình lặn nhiều
rứa không biết?” Nghe xong cả cái nhà chị Mây và lý phó há hốc mồm kinh ngạc không
hiểu mô tê chi cả cho đến khi lão Quản giải thích thì họ mới cười ngớ ra.
Được thể, Chị Mây lại càm ràm với lão Quản làm cho lão ta lôi cái di động
ra để điều tra lại tình hình thì mới hay vợ chồng bác Cả Lê không đi được vì bác
gái bị ngộ độc thức ăn phải ở nhà chăm sóc, Xuân Thảo thì máy ò e í e, kể cả máy
của anh chàng Mõ Lợi, làm cho chị Mây tức điên lên đòi cách chức hắn ta cho bỏ
cái thói chảnh chọe, nghe thế lão Lý “ai can zu” ngay và lập tức lên tiếng bao
che cho mõ ta. Đấy bà con thấy có đúng không, cái đám cai làng lý lệ ấy khi mà
bị lên án thì thế nào mà bọn họ không lên tiếng bảo vệ quyền lợi cho nhau để chèn
ép bà con mình! Chỉ tội cho anh Pie, vì không rành tiếng Việt nên chỉ cười góp
vui khi được bà xã dịch qua Pháp Ngữ mấy đoạn thoại vui làm cho anh cũng phấn
khích không kém. Qua đây mới được biết thêm thông tin là vợ chồng anh Pie sắp đi
Thái Lan để chúc mừng nhà vua mới và Chị Mây cũng sẽ qua Lào để đi buôn
Chum,nghe mà thèm quá bà con wơi .
Bên ngoài trời mỗi lúc mưa càng
to và cái đồng hồ ở quán cũng đã nhích mấy cây kim đến số 10g30 rồi, nhưng gút
lại câu chuyện về chăm sóc cháu vẫn chưa kết thúc và nhà chị ThọPhan hứa là sẽ
mở một cửa hàng trên GiaoMùa cung cấp miễn phí yếm nhựạ (ma-de chính hiệu tại
Châu Âu à nghe) cho trẻ con từ 1-2 tuổi để các bà trong làng ta chăm sóc cháu tốt
hơn. Chắc thông tin nầy sẽ làm cho các ông các bà làng ta vui lắm đây! Họ chia
tay nhau với những lời mời dự đoán ở Quán Nâu mô đó trong một tương lai chưa xác
định được với những lời hứa hẹn nổ đôm đốp như pháo tết. Tui chờ lão Lý đến sốt
cả ruột, rứa mà khi lão bước lên xe còn cười hí hững rót vào tai tui một câu
nghe đầy màu sắc xôi thịt: Lại sắp được một bữa “cờ phờ bồ đề” nữa rồi đó chú
mi wơi!
Dẫu sao cũng xin mẹc-xì chị Mây lắm lắm. Nếu không có nhời mời LÊLA của
chị hôm nay thì làm sao có được cái món “Cờ Phờ” mới toanh vào cái menu của Làng
ta ấy nhẫy. Hì hì hì…..
TÊ KA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét