Lặng
Ngôi trường già nua hơn sáu mươi năm tuổi
Bây giờ chỉ còn là một ký ức mờ xa
Mấy cây xà cừ bị cắt cành tuốt lá
Không còn đủ sức để chở che bóng mát sân trường.
Những người học trò cũ đi qua cứ mãi vấn vương
Nhìn đống gạch ngói ngổn ngang mà thấy lòng mình như
ai cào ai xé
Tượng Chí Sĩ vẫn âm thầm dưới nắng mưa lặng lẽ
Cổng trường khóa kín đêm ngày như sợ mất đi cái quá
khứ vàng son.
Vẫn biết rồi mai đây sẽ có một ngôi trường mới đẹp hơn
Rực rỡ khang trang và nguy nga tráng lệ
Sẽ hiện đại gấp trăm lần ....nhưng... hình như không
thể
Lấp kín được lòng người bao thế hệ ngày xưa.
Tôi về qua trường trong một chiều gió giông mưa
Cái nắng đầu hè rụt rè trong sân vắng
Tiếng ve ngân nga buốt không gian tỉnh lặng
Hoài niệm cũ tràn về như cơn lốc xoáy hồn tôi.
02/5/2015
Trương Công Ảnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét