Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

Bàn giao

Bàn giao

Ngựa đi thì Dê lại về
Một năm cầm chịch ngựa phê quá rồi
Bà hỏa bùng phát khắp nơi
Do bất cẩn nên tả tơi nhân tình
Giao thông vấn nạn đáng kinh
Cũng do người quá coi khinh mạng người
Học hành nghĩ đến buồn cười
Cải đi cải lại mười mươi rối mù
Hàng giả hàng lậu lu bù
Niềm tin mất giá thất thu người dùng
Sách vở in ấn lung tung
Người học người đọc lùng bùng đúng sai
Tham nhũng còn hơn chông gai
Một năm ngựa bở hơi tai trị trừng
Xăng dầu giảm giá tưng bừng
Thị trường im lặng hỏi mừng được chăng?
Quàng vai ngựa bảo dê rằng
Ất Mùi dù có khó khăn thế nào
Quyết tâm cùng với đồng bào
Biển trời tổ quốc giữ sao vẹn toàn
Làm cho quốc thái dân an
Mười một chi còn lại sẵn sàng xung phong.

22/01/2015
Đồ Gàn
 



Thứ Năm, 22 tháng 1, 2015

Tứ trụ


"Tứ trụ"

Trong cái lạnh và cái mưa của cuối tháng chạp, ba gã học trò đầu bạc đang phi mấy con ngựa sắt nổ phình phịch chạy đến điểm hẹn trước nhà cô giáo chủ nhiệm ở đường Đống Đa như thông báo của lão Lý để đi viếng đám tang bố của bạn Minh Hà. Vừa đi ba lão kia vừa tám tá lả và định bụng sẽ thí mạng cùi cho cơn mưa mỗi lúc càng nặng hạt, nhưng rồi cuối cùng các lão đành phải dừng lại để khoát vội mấy cái “áo mưa mì ăn liền” cho đỡ ướt và tiếp tục rồ ga vút đi.
Đến nơi chỉ thấy mỗi anh chàng Mõ đang ngồi co ro trên con Lead màu đỏ ối dựng sát bờ tường trên môi phì phèo điếu con ngựa (hình như để cho đỡ lạnh!). Khi tất cả đã đưa xe lên bờ lề cho đúng luật giao thông thì câu chuyện lớp chuyện làng bắt đầu rôm rã. Sở dĩ bọn họ phải “đứng đường” là do lão Lý gọi điện báo cho cô chủ nhiệm thì cô bảo rằng: “Vì cô để danh sách điện thoại của lớp lạc ở đâu mất tìm không được để báo cho mấy em nên cô với chú đã đi viếng rồi, thôi các em tự đi đi”. Anh chàng Mõ cũng thông báo lại việc điện thoại cho cô giáo cũng giống như lão Lý và sốt ruột: “Không biết có ai đi nữa không hay là chỉ mấy trự mình đây? Mà ông Lý đã thông báo cho những ai?
Lão Lý ậm ờ: “Thì tui thông báo hết cho những người ở Đà thành rùi, có mấy người alô lại cho biết bận việc không đi được nhờ viếng giúp, còn ai có đi được thì đi chớ biết mần reng!”. Lão Quản gia thì nụi hơn: “Thôi bọn mình cứ chịu khó đợi thêm một lúc nữa nếu không có ai tới thì mình đi” (Lúc nầy đã là 4g kém rồi!). Trong lúc nầy lão Udum Bara ở Kỳ Tam lại tếu táo: “Thôi thôi các ông ơi! Cứ trông mong hoài sẽ phá mất cái thế tứ trụ của bọn mình chừ!” Rồi cả bọn lại xuýt xoa cười trong mưa phùn và giá rét.
Mà quả thiệt cái thế tứ trụ của lão Udum Bara không thể nào phá nỗi và cuối cùng họ không đủ kiên nhẫn để chờ đợi nữa nên cùng nhau đi viếng hương. Khi việc lễ nghĩa đã hoàn tất bọn họ ra chỗ để xe, anh Mõ có nhời mời ba lão kia đi “Zậu” cho ấm để tiếp tục tám cho thỏa lòng mong ước, nhưng lão Quản gia đã “bà ran”: Thôi để lúc khác đi, trời đang mưa hơn nữa để cho lão Lý về xử lý nốt mái nhà đang lợp dở kẻo ướt hết cả nhà chừ!”.
Thế là cái thế tứ trụ đành giải tán, các lại lão ra về cái lạnh và mưa nhưng chắc hẵn trong lòng các lão hình như âm ấm lạ.

20/01/2015

TÊ KA

Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

TIN BUỒN


TIN BUỒN

                 Được tin bố của bạn Hồ Thị Minh Hà là cụ Hồ Doãn (Hồ Quốc Phương) sinh năm 1924. Sau một thời gian lâm bệnh nặng và cụ đã mất ngày 14/01/2015 (Nhằm ngày 24 tháng 11 năm Giáp Ngọ) hưởng thọ 91 tuổi.
                 Lễ nhập quan vào lúc 17 giờ cùng ngày. Lễ an táng vào buổi sáng ngày 18/01/2015 (Nhằm ngày 28 tháng 11 năm Giáp ngọ) tại Nghĩa Trang Hòa Khương -TP Đà Nẵng.
                Tập thể cựu học sinh lớp 12A3 (Niên khóa 1975-1976) Trường Trung Học Phan Châu Trinh Đà Nẵng thành kính chia buồn cùng gia đình bạn Minh Hà và cầu mong hương hồn cụ sớm được siêu thoát.


Tập thể CHS lớp 12A3 niên khóa 1975-1976

Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

Bất ngờ


Bất ngờ

Thật bất ngờ và rất đổi vui mừng khi gặp lại vợ chồng “Người đàn bà đi” trong đám cưới của con người bạn học cũ thời 10C1 được mệnh danh là “con chim sơn ca” độc nhất vô nhị của Trường Trung Học Phan Châu Trinh NK 1972-1973 là bạn Phùng Thị Nghĩa. Sở dĩ gọi là độc nhất vô nhị là vì hồi ấy, Trường Phan Châu Trinh lần đầu tiên “phá lệ” đổi mới phân ban lên lớp 10 mới có nữ sinh vào học. Và càng ngạc nhiên hơn nữa lại gặp được thêm một số bạn học cùng lớp thời ấy mà phải sau một hồi lâu khi ngồi vào bàn lão Lý hỏi Tư Mắt Kiếng mới nhớ ra tên là bạn Cẩm Túy và lại càng càng ngạc nhiên hơn hơn nữa là có một bạn nữ lạ huơ lạ hoắc lại đọc tên cúng cơm vanh vách bác Cả Lê, Tư Mắt Kiếng và lão Lý làm cho cả 3 vị nam nhi tóc hai line ngậm tăm trố mắt nhìn nhau mà không thốt nên nhời.
Rất tiếc là bạn bè ngồi theo sự sắp xếp của chủ nhân buổi tiệc, thành ra vợ chồng “Người Đàn Bà Đi” ngồi ở nhóm bạn trường Thái Phiên, còn chúng tôi ngồi ở khu vực nhóm bạn trường Phan Châu Trinh nên không có điều kiện tám được do điều kiện “giao thông” tắt nghẽn và hơn nữa âm thanh dàn nhạc đã làm cho thực khách đến ù cả tai. Ấy vậy mà lão Lý cũng tranh thủ đến chào hỏi bắt tay thân mật với Pierre và Thọ Phan làm cho “Người Đàn Bà Đi” luống cuống và tự thú rằng: “Chu choa, méc nợ nhiều quá mà chưa trả được anh Lý ơi! Vì rứa mà tui phải tập lặn đó!”. Trong khi đó lão Lý hồ hởi và ghé vào tai Thọ Phan thì thầm: “Rứa mà tui cứ tưởng pà pị cái bọn khủng báo pét cóc rùi chớ?”. Cái nhà chị Thọ Phan có vừa vẹn chi phản pháo liền: “Tưởng bở eng lắm hả? Nghe động là tui rinh ổng chạy tuốt zề quê mình liền .... rồi cừ một cách rất chi là ThoPhanThi”.
Lại nói về cái bàn tiệc của chúng tôi thì âm thịnh mà dương suy, các bạn thử nghĩ coi:Cơ số mỗi bàn có 10 người, mà có đến 8 bạn nữ thì thử hỏi cái cánh đờn ông của chúng tui mạnh lên reng được? Có hai bạn quen là bạn Thu và bạn Cẩm Túy còn lại là các bạn nữ học khác lớp khi lên lớp 12, ấy vậy mà đa số họ biết đến “ba chàng ngự lâm” đầu bạc mới oách làm sao! Lão Lý nâng cái ly rượu trắng không độ lên cụng với bạn Cẩm Túy và rằng: “Bọn mình học cùng lớp 11C1 à nghen!”, bạn Túy bảo rằng: “Tui nhận ra mấy ông từ lâu rồi, nhưng để xem thử mấy ông có nhận ra tụi tui không?”. Lão Lý ghé vào tai Tư Mắt Kiếng thì thầm: “Gặp Cẩm Túy đây làm tui nhớ tới mấy bạn nữ ở trường Nguyễn Hiền chuyển qua như bạn Thịnh, bạn Hồng Sa hay bạn Thúy Loan và một số bạn khác nữa...., bây giờ không biết họ ở đâu?
Kể ra rất hiếm để có điều kiện được gặp lại bạn học thời xưa cũ, nhưng gặp trong điều kiện như thế nầy thì cũng khó mà tâm sự hàn huyên. Nhưng dẫu sao có còn hơn không chớ không thì ra đường gặp nhau như người xa lạ và có khi do một hoàn cảnh xấu nào đó xảy ra làm mình mâu thuẩn xô xác, tệ hại hơn dẫn đến u đầu mẽ trán rồi mới nhận ra nhau thì thật đáng buồn.
Mong rằng bạn bè chúng ta sẽ nhiều cuộc hội ngộ bất ngờ như vậy để cho cuộc đời có thêm  nhiều hương vị nồng say.

12/01/2015

TÊ KA

Thứ Năm, 8 tháng 1, 2015

Cười đầu năm

Năm mới 2015 xin được chiêu đãi các bạn một chầu chuyện cười cho zui cửa zui nhà và mong rằng mọi người luôn được an vui hạnh phúc.
 
Đồng cảm
Gia đình nọ có bà mẹ ghê gớm, áp đặt lên cậu con trai từ chuyện học hành tới tình cảm riêng tư. Con giun xéo lắm cũng oằn, một hôm giữa bữa ăn, cậu buông đũa đứng dậy:
- Con không thể chịu nổi mẹ nữa, con sẽ ra đi.
Ông bố thấy thế vội lớn tiếng:
- Thằng kia....
- Bố đừng cản con!
- Không. Cho tao theo với.

Không thuộc loại nào
Cô gái nói với chồng sắp cưới: "Trên đời này chỉ có hai loại đàn ông thôi anh ạ".
- Loại thứ nhất đi nhậu bia ôm nhưng còn biết hối hận với vợ, với con. Loại thứ hai là đi nhậu mà không thèm hối hận, cắn rứt gì cả... Thế anh thuộc loại nào?
- Anh á, anh thuộc dạng không đi bia ôm nhưng hối hận.

Nhớ mặt
Một thanh niên vừa chết và đang đứng trước cổng thiên đường gặp thánh Pie. Vị thánh nói với chàng thanh niên:
- Trước khi bước qua cánh cổng đầu thai này ta sẽ làm cho con quên hết mọi thứ. Nhưng ta thấy con là một người tốt, ta sẽ để con nhớ một điều trước khi bước qua. Con hãy lựa chọn thật kỹ điều cần nhớ.
Không do dự, chàng thanh niên liền nói:
- Thánh hãy cho con nhớ mặt tay bác sĩ đang mổ ruột thừa cho con dưới đó. Hắn vẫn còn đang lúi húi cắt mổ kia kìa.

Nghệ thuật tuyển việc
Sinh viên ngành luật tốt nghiệp đến văn phòng luật sư tìm việc. Trưởng phòng nhân sự đặt tình huống để kiểm tra tâm lý.
- Trước mắt cậu là bức tranh, trên đó vẽ 3 người đang bơi trên biển, xung quanh rất nhiều cá mập. Một người không cầm gì trong tay nhưng người này không sợ cá mập. Người thứ hai cầm trong tay con dao lớn, người này sẽ chiến đấu đến cùng với cá mập để bảo vệ mình. Người thứ ba cầm khẩu súng bắn dưới nước. Hãy tự đánh giá mình là người nào?
- Tất nhiên là người thứ ba.
- Rất tiếc, bạn không thích hợp với văn phòng. Chúng tôi cần những cộng tác viên tự coi mình như những con cá mập.

Chí Phèo biết chữ
Sang nhà Bá Kiến ăn vạ xong, Chí Phèo xách một can rượu 20 lít “chiến lợi phẩm” lặc lè lết về vườn chuối. Vừa đi gã vừa lẩm bẩm:
- Mẹ cha cái lão Bá Kiến, rượu nặng thế này mà lão ấy kêu rượu nhẹ, định làm mình say chết đây!
Rồi hắn bập bẹ đánh vần:
- Rờ... ươu... rươu... nặng... rượu. Nhờ... e... nhe... nặng... nhẹ... Hừ! Làm chó gì có cái thứ đã nặng lại còn nhẹ. Mẹ cha nó! Cái làng Vũ Đại này loạn rồi.

Mẹo vặt
Ông chủ đoàn xiếc nhìn thấy màn biểu diễn đặc sắc trên đường phố: Một con vịt nhảy nhót trên chiếc nồi úp ngược. Ông ngạc nhiên vô cùng và bèn trả khoản tiền lớn để mua con vịt cùng chiếc nồi.
Chỉ một ngày sau, ông ta tức giận tìm tới chỗ người bán vịt:
- Tôi để con vịt lên chiếc nồi và làm hết cách rồi mà nó cứ đứng đực ra, không chịu nhảy nhót gì cả!
- Thế à? - người chủ cũ con vịt đáp lại - Thế ông có nhớ đốt nến dưới chiếc nồi không?

Mẹo vặt
Ông chủ đoàn xiếc nhìn thấy màn biểu diễn đặc sắc trên đường phố: Một con vịt nhảy nhót trên chiếc nồi úp ngược. Ông ngạc nhiên vô cùng và bèn trả khoản tiền lớn để mua con vịt cùng chiếc nồi.
Chỉ một ngày sau, ông ta tức giận tìm tới chỗ người bán vịt:
- Tôi để con vịt lên chiếc nồi và làm hết cách rồi mà nó cứ đứng đực ra, không chịu nhảy nhót gì cả!
- Thế à? - người chủ cũ con vịt đáp lại - Thế ông có nhớ đốt nến dưới chiếc nồi không?

Bán thuốc theo toa
Một phụ nữ bước vào hiệu thuốc và hỏi mua một liều thuốc ngủ cực mạnh. Người bán cẩn thận hỏi: "Bà mua thuốc này làm gì vậy?"
- Để giết chồng tôi.
- Tôi không thể bán thuốc cho bà để giết chồng được!
Người đàn bà bèn đưa ra một bức ảnh người đàn ông và một phụ nữ trong tư thế thân mật. Người đàn ông là chồng bà, còn người phụ nữ lại chính là vợ của người bán thuốc.
Người bán thuốc cầm lấy bức ảnh và gật đầu:
- Xin lỗi! Tôi không biết là bà có mang toa thuốc theo.

Cẩn thận vẫn hơn
Một ông cụ vào nhà ga xe lửa trong làng và đi đến quầy vé, hỏi nhân viên nhà ga.
- Này cậu, chuyến tàu lúc 3 giờ 10 phút đã đi chưa?
- Đã rời ga cách đây 15 phút.
- Còn bao lâu nữa chuyến 4 giờ mới đến?
- Còn lâu lắm.
- Vậy trước đó còn chuyến tàu khách nào không?
- Không.
- Tàu chở hàng?
- Không.
- Không có chuyến nào hết?
- Hoàn toàn không?
- Anh có chắc không?
- Chắc chứ! - nhân viên bán vé nổi nóng.
- Vậy thì, mình ơi - ông quay sang gọi bà vợ - bây giờ chúng ta có thể đi ngang qua đường ray được rồi.

Cách mượn đồ hàng xóm
Cứ mỗi lần người đàn ông nhà bên đến gõ cửa nhà Robinson là y như rằng ông ta sẽ mượn một thứ gì đó.
- Lần này ông ta sẽ không có cơ hội mượn được thứ gì nữa đâu - Robinson lẩm bẩm nói với vợ - Xem đây này.
- Ơ, tôi tự hỏi không biết sáng nay anh có dùng cái cưa máy hay không? - Người hàng xóm bắt đầu

- Ôi, tôi rất tiếc - Robinson nói - Nhưng thật sự thì cả ngày hôm nay tôi phải dùng đến nó rồi.
- Nếu vậy thì anh sẽ không cần những cây gậy chơi gôn đâu nhỉ, anh có phiền nếu tôi mượn chúng không? - Người hàng xóm hỏi.

Một người phụ nữ đi về nhà và thấy ông chồng đang đi loanh quanh với một cái vỉ đập ruồi trên tay. Cô hỏi: "Anh đang làm gì vậy?".
- Săn ruồi!
- Ồ, thế đã giết được con nào chưa?
- Rồi, ba con đực, hai con cái!
- Sao anh biết con nào đực, cái?
- Ba con bò trên can bia, hai con đậu ở điện thoại.

Chàng trai gặp người bạn học trên phố cùng với một cô gái, anh ta hỏi với giọng nghiêm nghị: “Ai đây?”.
Người bạn đáp:
- Bạn gái tao.
Chàng trai tức giận quát:
- Tao không hỏi mày, tao đang hỏi vợ tao!!!

Tuyệt chiêu
Cô gái đi học trên Hà Nội, nửa đêm nhận được tin nhắn: “Chào em, mình làm quen được không? Em có người yêu chưa?”
- Em có rồi anh ạ!
- Thế á, cha mày đây, sớm mai bắt xe về quê ngay họp gia đình chuyện này!
Hôm sau cô gái nhất quyết không về, nửa đêm lại có tin nhắn:
- Anh phải làm sao để được làm bạn em? Cho phép anh làm quen nhá! Em có người yêu chưa?
- Em chưa!
- Em làm anh thất vọng quá, một phép thử đơn giản là biết được lòng nhau ngay, mình chia tay thôi!
- Ôi em xin lỗi, em tưởng ông già em, cho e một lời giải thích.
- Giải thích gì? Ông già mày đây, mai không về quê thì đừng về nữa! Gọi cả thằng đó về cho tao!

Bàn luận về tình yêu
Các bác sĩ cho rằng: "Tình yêu là căn bệnh, cần chữa trị bệnh nhân bằng chế độ nằm giường".
Nhà vật lý: Sao lại gọi tình yêu là căn bệnh được khi mà nó tiêu hao năng lượng nhiều như thế. Phải gọi tình yêu là hoạt động.
Nhà cơ học: Sao lại gọi tình yêu là hoạt động được, khi mà tổ hợp máy chính vẫn đứng yên? Phải gọi tình yêu là nghệ thuật.
Nhà nghiên cứu nghệ thuật: Sao lại gọi tình yêu là nghệ thuật khi mà ai cũng e ngại phô ra cho người khác xem? Phải nói tình yêu là trò gian lận.
Luật gia: Sao gọi tình yêu là trò gian lận khi mà hai phía đều thỏa mãn. Phải nói tình yêu là hợp đồng sản xuất.
Nhà doanh nghiệp: Sao lại gọi tình yêu là hợp đồng sản xuất được khi mà chi phí tốn kém nhiều hơn giá trị sản phẩm cuối cùng. Phải nói tình yêu là khoa học.
Giáo sư: Sao gọi tình yêu là khoa học được khi mà đám sinh viên làm được còn tôi thì không?

Đánh thức
Hai vợ chồng nhà kia cãi nhau, giận nhau, không ai nói với ai một câu nào.
Trước khi đi ngủ, người chồng viết một mảnh giấy ném cho vợ:
- "Sáng mai đánh thức tôi dậy lúc 5h, tôi có việc quan trọng phải làm".
Hôm sau người chồng thức dậy lúc 7h.
Ông ta tìm thấy một mảnh giấy ghi:
- "5h rồi, dậy đi".

Giúp đỡ
Một Bác sỹ, một Thầy giáo và một Thẩm phán là bạn chí thân của nhau.
Một hôm đang ngồi nhậu với nhau, Thầy giáo nâng chén nói:
Ba anh em mình chơi với nhau đã lâu, coi nhau như anh em ruột thịt. Hôm nay tôi đề nghị cùng nâng chén thề sống chết có nhau, giúp nhau khi khó khăn hoạn nạn.
Ba người cùng uông rượu thề.
- Thầy giáo: tôi làm cái nghề dạy học. Khi con cái hai bác đến tuổi đi học thì mọi việc cứ để đấy tôi lo.
- Bác sỹ khề khà: tôi chuyên bên khoa mổ. Các bác hay người thân có nhu cầu cắt bỏ bộ phận nào thì cứ bảo tôi.
- Thẩm phán gãi đầu: uhm! Cái nghề của tôi khó giúp được gì cho hai bác quá. Thôi thì bác nào muốn ly hôn thì bảo với tôi một tiếng.

Tóm cổ ngay
Một quý bà hớt hơ hớt hải đến đồn cảnh sát:
- Thưa ngài cảnh sát, chồng tôi luôn đe doạ rằng ông ấy sẽ bắn tôi!
Viên sĩ quan cảnh sát trực ban điềm tĩnh trả lời:
- Thưa quý bà đáng thương, bây giờ, chúng tôi chưa thể giúp gì được cho bà. Nhưng bà cứ yên tâm, nếu như ông nhà bắn bà thật, chúng tôi sẽ tóm cổ ông ấy ngay sau đó.

Phán quyết công bằng
Thẩm phán bước vào phòng xử án, gõ búa và nói: "Trước khi tôi bắt đầu tuyên án, tôi muốn thông báo rằng, luật sư của bị cáo đã đưa cho tôi 15.000 đôla để tôi lái vụ án theo cách của ông ấy"
- Ôi, thật thế sao? - hàng chục người trong phòng xét xử xôn xao.
Vị thẩm phán tiếp lời:
- Còn luật sư của bên nguyên đơn lại đưa cho tôi 10.000 đôla để lái theo cách của cô ta.
Phòng xử im lặng lắng nghe.
- Vì vậy, để tránh trường hợp đưa ra những phán quyết không đúng và đảm bảo sự công bằng trong việc xét xử, tôi xin phép được trả lại 5.000 đôla cho bên bị cáo. Ai có ý kiến gì nữa không?

Sưu tầm

TÊ KA

Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

Mừng sinh nhật tháng 01


MỪNG SINH NHẬT - THÁNG 01

Giao mùa xin chúc mừng sinh nhật  các bạn ra đời vào tháng 01:

- Trương Công Ảnh                   01/01/1957

- Đinh Thị Ngọc Nữ                    01/01/1958

- Huỳnh Thị Phượng                  01/01/1957

- Phan Thị Quyến                       01/01/1957

- Thân Văn Tây                           01/01/1958

- Võ Văn Thuật                            01/01/1958

- Đoàn Dương Ngọc Tuyền       01/01/1959

- Bùi Đức Nhược                        20/01/1958

- Nguyễn Tài                               20/01/1956 

- Phan Thị Thọ                            20/01/1957

- Lê Văn Do                                 26/01/1956

- Hồ Xuân Tịnh                           27/01/1958