Năm
mới 2015 xin được chiêu đãi các bạn một chầu chuyện cười cho zui cửa zui nhà và
mong rằng mọi người luôn được an vui hạnh phúc.
Đồng
cảm
Gia đình nọ có bà mẹ ghê gớm,
áp đặt lên cậu con trai từ chuyện học hành tới tình cảm riêng tư. Con giun xéo
lắm cũng oằn, một hôm giữa bữa ăn, cậu buông đũa đứng dậy:
- Con không thể chịu nổi mẹ
nữa, con sẽ ra đi.
Ông bố thấy thế vội lớn
tiếng:
- Thằng kia....
- Bố đừng cản con!
- Không. Cho tao theo với.
Không
thuộc loại nào
Cô gái nói với chồng sắp
cưới: "Trên đời này chỉ có hai loại đàn ông thôi anh ạ".
- Loại thứ nhất đi nhậu bia
ôm nhưng còn biết hối hận với vợ, với con. Loại thứ hai là đi nhậu mà không
thèm hối hận, cắn rứt gì cả... Thế anh thuộc loại nào?
- Anh á, anh thuộc dạng không
đi bia ôm nhưng hối hận.
Nhớ
mặt
Một
thanh niên vừa chết và đang đứng trước cổng thiên đường gặp thánh Pie. Vị thánh
nói với chàng thanh niên:
-
Trước khi bước qua cánh cổng đầu thai này ta sẽ làm cho con quên hết mọi thứ.
Nhưng ta thấy con là một người tốt, ta sẽ để con nhớ một điều trước khi bước
qua. Con hãy lựa chọn thật kỹ điều cần nhớ.
Không
do dự, chàng thanh niên liền nói:
-
Thánh hãy cho con nhớ mặt tay bác sĩ đang mổ ruột thừa cho con dưới đó. Hắn vẫn
còn đang lúi húi cắt mổ kia kìa.
Nghệ
thuật tuyển việc
Sinh
viên ngành luật tốt nghiệp đến văn phòng luật sư tìm việc. Trưởng phòng nhân sự
đặt tình huống để kiểm tra tâm lý.
-
Trước mắt cậu là bức tranh, trên đó vẽ 3 người đang bơi trên biển, xung quanh
rất nhiều cá mập. Một người không cầm gì trong tay nhưng người này không sợ cá
mập. Người thứ hai cầm trong tay con dao lớn, người này sẽ chiến đấu đến cùng
với cá mập để bảo vệ mình. Người thứ ba cầm khẩu súng bắn dưới nước. Hãy tự
đánh giá mình là người nào?
-
Tất nhiên là người thứ ba.
-
Rất tiếc, bạn không thích hợp với văn phòng. Chúng tôi cần những cộng tác viên
tự coi mình như những con cá mập.
Chí
Phèo biết chữ
Sang
nhà Bá Kiến ăn vạ xong, Chí Phèo xách một can rượu 20 lít “chiến lợi phẩm” lặc
lè lết về vườn chuối. Vừa đi gã vừa lẩm bẩm:
- Mẹ
cha cái lão Bá Kiến, rượu nặng thế này mà lão ấy kêu rượu nhẹ, định làm mình
say chết đây!
Rồi
hắn bập bẹ đánh vần:
-
Rờ... ươu... rươu... nặng... rượu. Nhờ... e... nhe... nặng... nhẹ... Hừ! Làm
chó gì có cái thứ đã nặng lại còn nhẹ. Mẹ cha nó! Cái làng Vũ Đại này loạn rồi.
Mẹo
vặt
Ông
chủ đoàn xiếc nhìn thấy màn biểu diễn đặc sắc trên đường phố: Một con vịt nhảy
nhót trên chiếc nồi úp ngược. Ông ngạc nhiên vô cùng và bèn trả khoản tiền lớn
để mua con vịt cùng chiếc nồi.
Chỉ
một ngày sau, ông ta tức giận tìm tới chỗ người bán vịt:
-
Tôi để con vịt lên chiếc nồi và làm hết cách rồi mà nó cứ đứng đực ra, không
chịu nhảy nhót gì cả!
-
Thế à? - người chủ cũ con vịt đáp lại - Thế ông có nhớ đốt nến dưới chiếc nồi
không?
Mẹo
vặt
Ông
chủ đoàn xiếc nhìn thấy màn biểu diễn đặc sắc trên đường phố: Một con vịt nhảy
nhót trên chiếc nồi úp ngược. Ông ngạc nhiên vô cùng và bèn trả khoản tiền lớn
để mua con vịt cùng chiếc nồi.
Chỉ
một ngày sau, ông ta tức giận tìm tới chỗ người bán vịt:
-
Tôi để con vịt lên chiếc nồi và làm hết cách rồi mà nó cứ đứng đực ra, không
chịu nhảy nhót gì cả!
-
Thế à? - người chủ cũ con vịt đáp lại - Thế ông có nhớ đốt nến dưới chiếc nồi
không?
Bán
thuốc theo toa
Một
phụ nữ bước vào hiệu thuốc và hỏi mua một liều thuốc ngủ cực mạnh. Người bán
cẩn thận hỏi: "Bà mua thuốc này làm gì vậy?"
- Để
giết chồng tôi.
-
Tôi không thể bán thuốc cho bà để giết chồng được!
Người
đàn bà bèn đưa ra một bức ảnh người đàn ông và một phụ nữ trong tư thế thân
mật. Người đàn ông là chồng bà, còn người phụ nữ lại chính là vợ của người bán
thuốc.
Người
bán thuốc cầm lấy bức ảnh và gật đầu:
-
Xin lỗi! Tôi không biết là bà có mang toa thuốc theo.
Cẩn
thận vẫn hơn
Một
ông cụ vào nhà ga xe lửa trong làng và đi đến quầy vé, hỏi nhân viên nhà ga.
-
Này cậu, chuyến tàu lúc 3 giờ 10 phút đã đi chưa?
- Đã
rời ga cách đây 15 phút.
-
Còn bao lâu nữa chuyến 4 giờ mới đến?
-
Còn lâu lắm.
-
Vậy trước đó còn chuyến tàu khách nào không?
-
Không.
-
Tàu chở hàng?
-
Không.
-
Không có chuyến nào hết?
-
Hoàn toàn không?
-
Anh có chắc không?
-
Chắc chứ! - nhân viên bán vé nổi nóng.
-
Vậy thì, mình ơi - ông quay sang gọi bà vợ - bây giờ chúng ta có thể đi ngang
qua đường ray được rồi.
Cách
mượn đồ hàng xóm
Cứ
mỗi lần người đàn ông nhà bên đến gõ cửa nhà Robinson là y như rằng ông ta sẽ
mượn một thứ gì đó.
- Lần này ông
ta sẽ không có cơ hội mượn được thứ gì nữa đâu - Robinson lẩm bẩm nói với vợ -
Xem đây này.
-
Ơ, tôi tự hỏi không biết sáng nay anh có dùng cái cưa máy hay không? - Người
hàng xóm bắt đầu
- Ôi, tôi rất
tiếc - Robinson nói - Nhưng thật sự thì cả ngày hôm nay tôi phải dùng đến nó
rồi.
- Nếu vậy thì anh sẽ không cần những cây gậy chơi gôn đâu nhỉ, anh có phiền nếu
tôi mượn chúng không? - Người hàng xóm hỏi.
Một
người phụ nữ đi về nhà và thấy ông chồng đang đi loanh quanh với một cái vỉ đập
ruồi trên tay. Cô hỏi: "Anh đang làm gì vậy?".
-
Săn ruồi!
- Ồ,
thế đã giết được con nào chưa?
-
Rồi, ba con đực, hai con cái!
-
Sao anh biết con nào đực, cái?
- Ba
con bò trên can bia, hai con đậu ở điện thoại.
Chàng
trai gặp người bạn học trên phố cùng với một cô gái, anh ta hỏi với giọng
nghiêm nghị: “Ai đây?”.
Người
bạn đáp:
-
Bạn gái tao.
Chàng
trai tức giận quát:
-
Tao không hỏi mày, tao đang hỏi vợ tao!!!
Tuyệt
chiêu
Cô
gái đi học trên Hà Nội, nửa đêm nhận được tin nhắn: “Chào em, mình làm quen
được không? Em có người yêu chưa?”
- Em
có rồi anh ạ!
-
Thế á, cha mày đây, sớm mai bắt xe về quê ngay họp gia đình chuyện này!
Hôm
sau cô gái nhất quyết không về, nửa đêm lại có tin nhắn:
-
Anh phải làm sao để được làm bạn em? Cho phép anh làm quen nhá! Em có người yêu
chưa?
- Em
chưa!
- Em
làm anh thất vọng quá, một phép thử đơn giản là biết được lòng nhau ngay, mình
chia tay thôi!
- Ôi
em xin lỗi, em tưởng ông già em, cho e một lời giải thích.
-
Giải thích gì? Ông già mày đây, mai không về quê thì đừng về nữa! Gọi cả thằng
đó về cho tao!
Bàn
luận về tình yêu
Các
bác sĩ cho rằng: "Tình yêu là căn bệnh, cần chữa trị bệnh nhân bằng chế độ
nằm giường".
Nhà
vật lý: Sao lại gọi tình yêu là căn bệnh được khi mà nó tiêu hao năng lượng
nhiều như thế. Phải gọi tình yêu là hoạt động.
Nhà
cơ học: Sao lại gọi tình yêu là hoạt động được, khi mà tổ hợp máy chính vẫn
đứng yên? Phải gọi tình yêu là nghệ thuật.
Nhà
nghiên cứu nghệ thuật: Sao lại gọi tình yêu là nghệ thuật khi mà ai cũng e ngại
phô ra cho người khác xem? Phải nói tình yêu là trò gian lận.
Luật
gia: Sao gọi tình yêu là trò gian lận khi mà hai phía đều thỏa mãn. Phải nói
tình yêu là hợp đồng sản xuất.
Nhà
doanh nghiệp: Sao lại gọi tình yêu là hợp đồng sản xuất được khi mà chi phí tốn
kém nhiều hơn giá trị sản phẩm cuối cùng. Phải nói tình yêu là khoa học.
Giáo
sư: Sao gọi tình yêu là khoa học được khi mà đám sinh viên làm được còn tôi thì
không?
Đánh
thức
Hai
vợ chồng nhà kia cãi nhau, giận nhau, không ai nói với ai một câu nào.
Trước
khi đi ngủ, người chồng viết một mảnh giấy ném cho vợ:
-
"Sáng mai đánh thức tôi dậy lúc 5h, tôi có việc quan trọng phải làm".
Hôm
sau người chồng thức dậy lúc 7h.
Ông
ta tìm thấy một mảnh giấy ghi:
-
"5h rồi, dậy đi".
Giúp
đỡ
Một
Bác sỹ, một Thầy giáo và một Thẩm phán là bạn chí thân của nhau.
Một
hôm đang ngồi nhậu với nhau, Thầy giáo nâng chén nói:
Ba
anh em mình chơi với nhau đã lâu, coi nhau như anh em ruột thịt. Hôm nay tôi đề
nghị cùng nâng chén thề sống chết có nhau, giúp nhau khi khó khăn hoạn nạn.
Ba
người cùng uông rượu thề.
-
Thầy giáo: tôi làm cái nghề dạy học. Khi con cái hai bác đến tuổi đi học thì
mọi việc cứ để đấy tôi lo.
-
Bác sỹ khề khà: tôi chuyên bên khoa mổ. Các bác hay người thân có nhu cầu cắt
bỏ bộ phận nào thì cứ bảo tôi.
-
Thẩm phán gãi đầu: uhm! Cái nghề của tôi khó giúp được gì cho hai bác quá. Thôi
thì bác nào muốn ly hôn thì bảo với tôi một tiếng.
Tóm
cổ ngay
Một
quý bà hớt hơ hớt hải đến đồn cảnh sát:
-
Thưa ngài cảnh sát, chồng tôi luôn đe doạ rằng ông ấy sẽ bắn tôi!
Viên
sĩ quan cảnh sát trực ban điềm tĩnh trả lời:
-
Thưa quý bà đáng thương, bây giờ, chúng tôi chưa thể giúp gì được cho bà. Nhưng
bà cứ yên tâm, nếu như ông nhà bắn bà thật, chúng tôi sẽ tóm cổ ông ấy ngay sau
đó.
Phán
quyết công bằng
Thẩm
phán bước vào phòng xử án, gõ búa và nói: "Trước khi tôi bắt đầu tuyên án,
tôi muốn thông báo rằng, luật sư của bị cáo đã đưa cho tôi 15.000 đôla để tôi
lái vụ án theo cách của ông ấy"
-
Ôi, thật thế sao? - hàng chục người trong phòng xét xử xôn xao.
Vị
thẩm phán tiếp lời:
-
Còn luật sư của bên nguyên đơn lại đưa cho tôi 10.000 đôla để lái theo cách của
cô ta.
Phòng
xử im lặng lắng nghe.
- Vì
vậy, để tránh trường hợp đưa ra những phán quyết không đúng và đảm bảo sự công
bằng trong việc xét xử, tôi xin phép được trả lại 5.000 đôla cho bên bị cáo. Ai
có ý kiến gì nữa không?
Sưu
tầm
TÊ
KA